Rõ ràng nói về ngủ một giấc, chăn vẫn còn hơi ấm. chính là người đã đi đâu rồi?
Đất trồng rau không có dấu vết bị hái, trong viện không có tiếng của ai, thậm chí ngay cả hồ nước nơi mình dẫn tỷ đi tắm rửa cũng tìm qua, không ai, không ai! Ta chưa từ bỏ ý định, đem toàn bộ thôn đều tìm hết một lượt, vẫn là không có bóng dáng của nàng, hỏi qua toàn bộ những người láng giềng, các nàng chưa bao giờ thấy biểu tỷ của ta.
Mờ mịt dắt tiểu Hắc- Tên do nàng đặt, nàng nói con lừa phải lấy tên đơn giản như vậy. Lòng ta mơ hồ hiểu được, nữ tử đột nhiên xuất hiện cho ta ấm áp, ly khai... Thân nhân của ta đều y khai ta mà đi, nàng cũng đi.
Ta thậm chí không nói nên cảm giác thương tâm của mình, chắc là mới trải qua đả kích khi mẫu thân qua đời mà ta dễ dàng áp xuống dưới cảm giác khổ sở khi bị vứt bỏ, mỗi ngày đều làm việc như dĩ vãng. Trưởng bối trong thôn thường khen ta, Kiều tỷ nhi so với trước đây càng thành thục. Kỳ thật ta chỉ là trở nên càng thêm chất phác, không thích nói chuyện mà thôi.
Trong nhà chí cố một mình, không cần vì mẫu thân mà lo lắng, không cần vì những người khác mà lo lắng. CHỉ cần một mình làm việc, ngày thường mang theo tiểu hắc thay mọi người đi xay mì, hoặc cho mọi người đi lên trấn mua sắm các thứ, thuận tiện mua thêm gì đó trở về, thỉnh thoảng có lúc lại giúp mọi người bán chút nông sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-trung-thien-xa-phu/251860/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.