"Tiểu Song, có đói bụng không, khi nào quá ngọ ( buổi trưa) vậy? Quan Thuyền cầm túi tiền cổ đại, trong lòng có chút tân kỳ, chuyện thứ nhất nghĩ đến là hai tiếng lộ trình tiêu hao rất nhiều năng lượng nhiều lắm.
" ---------- Không đói bụng." Nàng vốn định trả lời đã qua buổi trưa, lại sợ nàng cho là mình đói bụng, vội vàng nói thêm một câu.
"Chính là tỷ tỷ đói bụng rồi!" Quan Thuyền dương dương tự đắc, trực tiếp kéo nàng đi vào một quán bán bánh mì loại lớn, bốn văn tiền mua hai cái, còn được tặng hai chén sữa đậu nành. Tuy rằng không có đường, nhưng vị vẫn là nguyên chất. Quan Thuyền nhịn không được muốn thêm một phần, chính mình uống sữa đậu nành, buộc tiểu Kiều cô ngương ăn luôn bánh bột ngô.
Kiều Vọng Song đương nhiên không chịu, chỉ nhân hơn một nửa, Quan Thuyền không có cách nào khác chỉ phải nói thật: "Bánh này rất cứng, tỷ tỷ ăn không quen a..."
"tỷ tỷ bị đói thì làm sao bây giờ?" Nàng quả thực lộ ra hai gò má non mềm như đậu hũ mới ra cùng với đôi tay ôn nhuận sáng màu nên Kiều Vọng Song không phản bác lời của nàng, lại lo lắng nàng trở về bị đói.
Quan Thuyền nheo mắt lại uống sữa đậu nành, phất tay nói: "Sao tỷ có thể bị đói, muội ăn nhanh đi, trong chốc lát ta đi mua chút đồ vật rồi trở về."
Kiều Vọng Song dù sao nhỏ hơn nàng nhiều như vậy, thấy nàng không muốn nói về vấn đề này, chỉ đành phải ngoan ngoãn gặp miếng bánh mì cỡ lớn, mang theo nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hop-trung-thien-xa-phu/251859/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.