Ta ở trong Bách Hoa cung, không có gặp được Lưu Hương, Nguyên Quân hìnhnhư rất bận, Lê Hoa , Anh Hoa các nàng thỉnh thoảng sẽ tới nhìn ta mộtchút , nhưng ú a ú ớ không chịu nói cho ta biết chuyện gì đang sảy ra.Mấy ngày nay không có bước ra khỏi cửa cung một bước, cũng không phảibởi vì ta chịu ngoan ngoãn nghe lời, mà là bởi vì ta không biết ngoạitrừ nơi này ra, ta còn có chỗ nào có thể đi. Ta, có phải là bắt đầu giàrồi không ? Hay là Nguyên Quân cuối cùng cũng đã thành công tiêu diệttính tình lỗ mãng không biết kiềm chế của ta, ta phát hiện thật ra khita ở bên cạnh hắn, sẽ thật biết điều, là vỏ quýt dày có móng tay nhọnsao? .
Cũng có thể là, do ta nhìn không thấu, hắn không giống Vũ Dương, Vũ Dương chẳng qua cũng chỉ là một đứa bé, chỉ cần làm cho hắnvui vẻ , thì cho dù là chuyện lớn trên trời dưới đất gì cũng không đángnói. Mà Nguyên Quân, có lẽ là che dấu quá sâu. Ta vỗ về ngón tay, ta đãquên trả lại nhẫn cho Vũ Dương , thi thoảng lại nghĩ đến bóng dáng đỏtươi của hắn, thật không thể tin được, ta thế nhưng không có yêu hắn.
Nguyên Quân đến đây lúc đêm tối , ta ngơ ngác mà ngồi ở khuôn viên nhỏ trongBách Hoa cung, thế nhưng lại không có phát hiện ra trời đã tối. Tiếngnói của hắn vẫn như cũ câu chữ như châu ngọc, trong suốt như băng ngọc:”Phi Phi.” Ta quay đầu, ánh mắt của hắn thâm thúy không thấy đáy. Hắntao nhã đi tới, áo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-tien-tu-oai-truyen/3175100/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.