Ta lục tìm trênMSN thật lâu, ngày đó xác thực không thấy nhật ký ghi lại đoạn nóichuyện. Ta không tin ngày đó không phải là hắn, bộ mặt lão hồ ly cườigian xào, phong cách tham tiền như mạng, không nghĩ ra được còn có người có khả năng bắt chước giống như vậy. Cảm giác giống như trong một cáiphim kinh dị, vừa tỉnh lại sau giấc ngủ mọi thứ đều không còn tồn tại.Đáng sợ chính là Khả Khả lại tồn tại ! !
Hắn vẫn như trước kia,nấu cơm vẫn mang hương vị như vậy, vẫn là nụ cười dụ dỗ người ta phạmtội như vậy, chỉ là trong lời nói nhiều hơn một loại quyến rũ, mị hoặckỳ lạ… Ta chôn mình tìm kiếm trong đống sách đã qua nhiều ngày, rốt cuộc trong một quyển sách ma pháp thượng cổ tìm được một đoạn, đại ý là:Niết Bàn, thông thường gọi là Trọng Sinh, đây là một loại viễn cổ mapháp, thi thuật giả chết, dùng tiên khí dẫn hồn có khả năng sống lại,hơn nữa pháp lực cũng tăng lên.
Ta đơn độc đi tìm Nguyệt bà bà—— trưởng lão của hiệp hội Săn ma. Bà vẻ mặt từ ái mà nhìn ta, đầu tócbạc nhìn qua đặc biệt tang thương: “Phi Phi, ngươi thật sự không nhớ Lưu Hương sao?” Ta cắn răng: “Hắn có hóa thành tro ta đều nhận ra được,thằng nhãi này, luôn cùng ta đối nghịch! !”. Bà cười, nếp nhăn trên mặtđều giãn ra: “Ngươi đã từng là thần tiên, bởi vì hắn mà bị biếm xuốngtrần gian.”
Ta kinh ngạc, trong đầu lập tức hiện ra chuyện tìnhrung động tâm can giữa Thất tiên nữ cùng Đổng Vĩnh, ai dè bà bà hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-tien-tu-oai-truyen/3175084/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.