Tháng ba mùa xuân.
Én mới tha bùn, cỏ mọc xanh mướt, chim hót líu lo, trong thành người qua lại tấp nập, tiếng rao hàng không ngớt. Lắng nghe thật kỹ sẽ thấy đủ thứ đang được bày bán, nào là kẹo đường, bánh nếp ngọt, còn có bát sứ nhỏ. Khách buôn từ Nam chí Bắc tụ tập khắp hang cùng ngõ hẻm, thi nhau rao hàng. Giọng rao cũng hay, giọng Nam giọng Bắc, hầu hết mọi người đều không hiểu, nhưng cũng không cần vội, chỉ cần nhìn qua là biết bán gì. Một cảnh tượng phồn vinh.
Mấy đứa trẻ tóc búi chỏm, tay cầm một que tre nhỏ, trên đầu que tre là một miếng thịt dê nướng chảy mỡ, cắn một miếng nước thịt tràn ra. Đứa trẻ dùng tay áo lau miệng qua loa, người qua đường ngửi thấy mùi thơm, hỏi nó: "Mua ở đâu vậy?"
Đứa trẻ chỉ tay: "Đằng kia, không mất tiền."
Nhìn theo hướng ngón tay cậu bé, người đó thấy một ngõ nhỏ. Ở đầu ngõ, có một người đội nón lá ngồi trước lò than, đang bận rộn nướng thịt trên than hồng. Người này mặc đồ đen, tuy cúi đầu không nhìn rõ mặt, nhưng vẫn toát ra một luồng sát khí. Nhiều người đi vòng để tránh, nhưng lũ trẻ thì không sợ. Trong mắt lũ trẻ chỉ có thịt.
Chúng vây quanh lò, chờ người đó phát thịt nướng. Có tên côn đồ cầm một đồng xu ném xuống chân người đó, nhổ cành liễu đang ngậm trong miệng, buông lời ngạo mạn: "Thịt nướng này chúng ta lấy!"
Lũ trẻ đương nhiên không chịu, ngửa mặt cãi: "Vì sao?"
Tên côn đồ giơ tay, làm bộ muốn đánh, lũ trẻ rụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682109/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.