Hoắc Ngôn Sơn nhếch môi, nhìn về phía cửa sổ đang đóng, nói với Hoa Nhi: "Hai người các ngươi khi xưa tưởng chừng tình sâu nghĩa nặng, giờ đây lại rơi vào kết cục thế này. Ngươi có từng hối hận vì năm xưa ở thành Yên Châu đã chọn hắn không?"
"Chọn ngươi thì kết cục sẽ tốt hơn sao? Ngươi cũng không nhìn xem ở hậu trạch rộng lớn của ngươi tại Điền Thành, đám nữ nhân đó tranh giành ghen tuông vì ngươi, đánh nhau túi bụi. Người Điền Thành đều nói: những nữ nhân có thể vào Hoắc gia đều là tuyệt sắc giai nhân, nhưng người nào ra khỏi Hoắc gia thì đều bị những tuyệt sắc khác lột da. Xem ra Hoắc tướng quân cũng là người cả thèm chóng chán."
Hoa Nhi nói đến mức Hoắc Ngôn Sơn mặt đỏ tía tai, hắn nghĩ thầm: nàng khác biệt nhiều so với năm xưa nhưng cái miệng đó thì vẫn như cũ. Không biết Bạch Tê Lĩnh với cái tính khí xấu xa đó làm sao có thể chịu đựng được miệng lưỡi sắc như dao này của nàng.
Hoa Nhi vẫn không buông tha, trêu chọc hắn: "Còn có người nói, Hoắc tướng quân dù hậu trạch có rộng đến đâu, trước mặt phu nhân cũng không ngẩng đầu lên được. Vì sao ư? Nhà ngoại của phu nhân nắm giữ binh quyền liên quan đến ngoại bang, có trăm vạn đại quân chống lưng cho phu nhân. Người Điền Thành lén lút bàn tán: Hoắc tướng quân e rằng là kẻ ăn bám."
"Nói đến ăn bám, ở thành Yên Châu chúng ta, đó là chuyện không thể ngẩng mặt lên nổi. Không biết Hoắc tướng quân ở Điền Thành có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682091/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.