Bạch Tê Lĩnh có ý định bước lên, ép Hoa Nhi nói rõ câu đó, nhưng lại bị Cốc Vi Tiên đang đi tới chặn đường. Hoa Nhi quay người làm mặt xấu với hắn rồi nhanh chóng biến mất. Thiếu tướng quân chỉ vào con sông cuồn cuộn tràn bờ, hỏi hắn: "Giống biển không?"
Thiếu tướng quân thông minh hơn người. Vừa rồi ông ngồi xổm bên bờ sông, nhìn nước sông dâng lên theo trời tối dần, lập tức nhớ đến trận chiến ác liệt bên bờ biển năm xưa, cũng là một trận chiến bị thủy triều thao túng, đến giờ nghĩ lại vẫn còn rùng mình. Trong lòng ông đang tính toán, nếu Tôn Yên Quy và những người khác trở về lúc này, liệu có bị mắc kẹt trong hang động không, định phái người đi đón, nhưng nghĩ đến có Bạch Tê Lĩnh đi cùng nên thôi. Bạch Tê Lĩnh có bản lĩnh phi thường, đưa Tôn Yên Quy và những người khác ra ngoài chẳng khó khăn gì. Điều này Cốc Vi Tiên chưa bao giờ nghi ngờ. Có lẽ giữa họ cũng có sự đồng điệu.
Trong lúc nói chuyện, nước sông sắp tràn lên bãi cỏ. Cốc Vi Tiên định ra lệnh rút lui, nhưng lại phát hiện một chuyện kỳ lạ. Nước đến chỗ họ đứng thì không dâng nữa, như bị thứ gì đó kìm hãm, cứ thế chảy dọc theo bờ sông về phía trước, không nhiều không ít, tuy đầy nhưng không tràn.
Cốc Vi Tiên hỏi Bạch Tê Lĩnh: "Có phải sông muối không? Đáng tin không?"
"Không thể vội vàng kết luận, cho ta vài ngày."
"Vài ngày? Ngươi cố tình trì hoãn chăng?" Cốc Vi Tiên có ý ám chỉ, nhưng cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4682044/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.