Về đến nhà, Hoa Nhi lại nhóm lửa lên, sắc thuốc cho bà Tôn. Hai ngày nữa là đến Tiểu Niên, Hoa Nhi tính toán trong tay còn hai mươi đồng bạc, định đi mua chút bột, rồi lấy chỗ thịt còn lại lần trước làm nhân, dù gì ngày Tiểu Niên cũng có thể ăn một bữa bánh bao.
(*) 小年 – Tiểu Niên: là một ngày lễ truyền thống ở Trung Quốc, có nghĩa là "Năm mới nhỏ" và tương tự như Tết Ông Công Ông Táo ở Việt Nam, được tổ chức vào khoảng một tuần trước Tết Âm lịch. Phi Nô đến tìm nàng, đứng ngoài cửa huýt sáo mấy lần liền, bà Tôn ho một tiếng giục nàng: "Đi đi, Phi Nô tìm con." Hoa Nhi chuẩn bị ra ngoài, quay lại thấy bà định nói lại thôi, bèn ngồi xuống đầu giường, nhỏ nhắn co mình trên ghế gỗ, chống cằm nhìn bà, trông thật đáng thương. Bà thở dài: "Phi Nô là đứa bà trông từ nhỏ lớn lên. Cái gì cũng tốt, chỉ là..." Hoa Nhi đảo mắt một vòng mới hiểu ý bà cụ, là lo lắng nàng và Phi Nô có tư tình. Nàng bèn bật cười: "Bà ơi! Con chỉ xem Phi Nô là ca ca." "Con..." "Con sao? Con no bụng còn khó, đâu có thời gian nghĩ mấy chuyện vô ích đó." Hoa Nhi đứng dậy đắp lại chăn cho bà: "Bà ngủ đi! Đừng nghĩ nhiều!" Nói xong nàng quay người đi ra. Phi Nô ra hiệu nàng đưa tay ra, nàng ngoan ngoãn làm theo. Hắn đặt vào lòng bàn tay nàng mấy đồng tiền: một đồng, hai đồng... "Gì đây?" Hoa Nhi hỏi: "Ở đâu ra?" "Tiền công nhà họ Vương." Phi Nô nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-hoa-sau-tham-co-nuong-dung-khoc/4681992/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.