Chung Trinh không ngờ tới, tối hôm sau Thi Tử Sinh lại dùng giọng điệu hết sức bình thường nói: “Anh nghĩ rồi, đi gặp ba mẹ em cũng tốt, em sắp xếp đi.”
Nói xong, anh làm như không có việc gì đi đánh răng, để lại một bóng lưng bình thản cho cô.
Chung Trinh bắt đầu cảm thấy thật ra cô cũng không hiểu người đàn ông này như mình nghĩ, cơ mà có lẽ không ai có thể thật sự hiểu biết một người. Nhưng cô vẫn gọi điện cho mẹ, hẹn buổi tối cuối tuần đến nhà ăn cơm. Cúp máy, cô chợt không còn lo lắng nữa về chuyện Thi Tử Sinh rốt cuộc có bằng lòng đi hay không, có lẽ ba mẹ có thể không thích anh hay không, mọi việc đều có số phận an bài, tựa như đêm đó lần đầu họ quen nhau.
Thế nên, chiều thứ bảy, khi Chung Trinh về nhà phát hiện Thi Tử Sinh trần truồng đứng trước cửa tủ quần áo, cô không cảm thấy quá kinh ngạc. À, anh chính là người như vậy, ở cùng anh vĩnh viễn không biết giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
“Này…” Anh chần chờ ló đầu từ sau cửa tủ, “Anh không phải nên…chính thức chút sao?”
“Ừm.”
Cô gật đầu, đi vào phòng bếp lấy một quả táo, đợi khi cô đi ra, anh đang mặc áo sơ mi.
“Trời ơi,” Chung Trinh ngậm một miếng táo trong miệng, bởi vì cô quên nhai nuốt, thế nên mồm miệng không rõ ràng, “Em không biết, anh cũng có áo sơ mi…”
Thi Tử Sinh hờ hững nhìn cô, nói: “Anh có.”
“Anh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791322/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.