Tử Mặc ngồi ở bệ cửa sổ, ngẩng đầu nhìn sao trời bên ngoài, căn hộ của Tử Sinh nằm ở lầu ba, so với tòa nhà ba mươi hai tầng cao cao tại thượng kia, có vẻ thấp như vậy, cô giống như từ đám mây ngã xuống mặt đất. Mọi thứ, từ hư ảo trở nên chân thật.
Cô nhớ tới mấy hôm trước Hạng Tự nói với mình, cô không khỏi quay lại phân cảnh này lần nữa dưới đáy lòng.
Cuối cùng của ngày hôm đó, cô chỉ thản nhiên kéo khóe miệng, sau đó xoay người bỏ đi.
Cô thế mà trở nên dũng cảm như vậy, đến mức…không hề chùn bước. Anh nhất định cảm giác được, cô dứt khoát kiên quyết muốn rời khỏi anh?
Thế thì anh có sợ không? Sợ sự thay đổi này trong cuộc sống. Hay là nói, anh thật sự giống như lời anh nói…
Cô không thể nào phân biệt, cho nên lựa chọn bỏ đi trước.
Thế Phân nhắn lại trong hộp thư thoại của cô, hẹn cô đến phòng trà lần trước, cô vốn định nói đổi chỗ khác, nhưng ma xui quỷ khiến vẫn đồng ý.
Cô đậu xe tại vị trí mình thường hay đậu ở ga ra ngầm chung cư, vị trí bên cạnh của Hạng Tự vẫn trống rỗng.
Trong vài phút, cô cứ cân nhắc, nếu ăn xong trở về, nhìn thấy Hạng Tự ở chỗ này chờ cô, cô nên làm gì đây. Nhưng khi xuống xe, đóng cửa xe, cô lại suy nghĩ lạc quan, có lẽ khi ấy anh còn chưa trở về.
Nhưng mới đi được vài bước, Tử Mặc liền nhìn thấy Hạng Tự lái chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791275/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.