Tử Mặc nằm trên giường, lo sợ bất an, trong lúc thẫn thờ lại ngủ thiếp đi. Đợi đến khi tỉnh lại, phát hiện trên di động có vài nhắc nhở lời nhắn trong hộp thư thoại, thế là cô lấy dũng khí bấm nghe, đều là lời nhắn của Hạng Tự:
“Gọi cho anh.”
“Trời mưa rồi, gọi cho anh.”
“Thi Tử Mặc! Em thức dậy cho anh! Trời mưa rồi!”
“Này, em sẽ không nuốt lời chứ?!”
“Anh không thích nói chuyện với máy móc, sau khi nghe được thì gọi cho anh!”
Cô có phần dở khóc dở cười, anh ta luôn luôn nóng vội như vậy, nghĩ tới cái gì thì sẽ làm liền, giống như anh ta là chúa tể của thế giới này —— hoặc là, anh ta chỉ điều khiển thế giới của cô chăng?
Tử Mặc không ngủ được nữa, cô dứt khoát rời giường, đi rửa mặt đánh răng. Cửa phòng ngủ của Tử Sinh khép kín, hôm qua tới khuya anh mới về, nói vậy chưa đến trưa thì sẽ không thức dậy. Cô rửa mặt xong, thay quần áo, sau đó ngồi ở bệ cửa sổ, ngắm nhìn cơn mưa nhỏ tí tách bên ngoài. Suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cô cầm di động, gọi cho Hạng Tự.
“A lô?” Mới vang lên vài giây, Hạng Tự liền bắt máy.
“Anh định thời gian và địa điểm đi.” Cô đi thẳng vào vấn đề.
Anh ta ở đầu dây bên kia ngẩn ra, rồi nói: “Chúng ta không thể nói chuyện ở nhà sao?”
Trong nháy mắt, Tử Mặc có một loại ảo giác, thật giống như hai người họ thật sự từng có một cái “nhà”,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791271/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.