Lúc từ quán bar đi ra, Tử Mặc đi đằng trước, Hạng Phong và Hạng Tự theo phía sau.
“Trò đùa dai của anh thật ấu trĩ.” Hạng Tự nhịn không được lén nói với Hạng Phong.
“Thế ư?” Hạng Phong đút hai tay vào túi, khoé miệng mang theo ý cười, “Như vậy em không ấu trĩ sao?”
“?”
“Ghen thầm lại còn làm bộ chẳng quan tâm,” anh vươn tay véo má Hạng Tự, giống như anh ta véo má Tử Mặc, “Em thật đúng là đứa nhỏ không trưởng thành!”
Hạng Tự tỏ vẻ bình tĩnh, tránh khỏi ngón tay Hạng Phong, lạnh lùng nói: “Cút! Em không muốn nói chuyện với anh.”
Nói xong, anh ta bước nhanh đến bên cạnh Tử Mặc, một tay ôm bờ vai cô, nói: “Em lái xe đi, anh uống rượu rồi.”
“Ờ.” Tử Mặc gật đầu cứng nhắc, nhận chìa khoá xe.
Hạng Tự quay đầu trừng mắt nhìn anh trai một cái, trên khuôn mặt lạnh lùng kia bỗng nhiên hiện lên nụ cười đắc ý như con nít.
Hạng Phong bụm mặt, dở khóc dở cười.
Ba người nói tạm biệt với nhau, buổi tụ họp chấm dứt như vậy. Trên đường trở về, Hạng Tự ngồi ở ghế lái phụ, nhắm mắt nghỉ ngơi.
“Vừa rồi Hạng Phong nói gì với anh thế?” Tử Mặc hỏi.
“Em rất muốn biết ư?” Anh ta vẫn đang nhắm mắt.
“Không có…chỉ là hỏi một chút.”
“Như vậy ban nãy lúc anh ấy thầm thì với em, đã nói cái gì?”
“Không có gì…” Lúc cô nói dối luôn rất vụng về, ngay cả một bản lĩnh của anh ta cũng học không được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791233/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.