*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tưởng Bách Liệt mở to mắt, cố gắng đè nén xung động muốn vươn tay ngoáy lỗ tai, anh ta nói: “Vì sao cô nói như vậy?”
“Bởi vì tôi…biết rõ người kia không yêu tôi, nhưng vẫn muốn lên giường với anh ấy.” Cô mặc áo khoác rất dày, máy điều hoà cũ trên tường thổi về phía cô từng đợt gió nóng, nhưng cơ thể cô vẫn run rẩy, sự run rẩy không thể thấy rõ.
“…Người kia không yêu cô?”
“Anh ấy có rất nhiều…phụ nữ khác.” Cô quay đầu đi chỗ khác, cảm thấy bối rối.
“Hai người đang yêu nhau sao?”
“…Tôi cũng không biết.”
“?”
“Chúng tôi đều không nói mối quan hệ này với người khác, ngay cả người nhà và bạn bè thân thiết nhất cũng không có…”
“Không ai biết sao?”
“Tôi nghĩ…là vậy.”
“Hai người —— tôi có thể mạo muội hỏi một câu —— hai người thế này đã bao lâu rồi?”
Cô ngẩng đầu nhìn trần nhà, không biết là đang tính toán thời gian, hoặc là, chỉ là không muốn để nước mắt rơi xuống: “Mười hai năm.”
“…” Tưởng Bách Liệt ngừng bút đang ghi chép, anh ta ngẩng đầu kinh ngạc nhìn cô, “Vậy cô có yêu anh ta không?”
“…Vâng.” Cô nhẹ nhàng gật đầu, không do dự.
“Cô yêu anh ta cái gì?”
Cô không nói lời nào.
Tưởng Bách Liệt nhìn thấy biểu tình đau đớn trên khuôn mặt chất phác của cô, anh ta không khỏi có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-duong-su-tu/2791231/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.