Ngụy Chinh nhặt được Bạch Diệc Sơ vào một ngày tuyết rơi bất tận. Đứa bé năm, sáu tuổi nằm co ro rúc trong đống tuyết, gương mặt trắng xanh, nhìn thoáng qua trông ngoan ngoãn và tĩnh lặng, dáng vẻ ngủ say làm cõi lòng Ngụy Chinh rung động. Hắn không hiểu sao thời điểm ấy lại bắt lái xe dừng xe lại.
Lẽ ra bị đày đọa đọa bởi băng tuyết mùa đông, khuôn mặt sẽ đông cứng run lẩy bẩy, cả khuôn mặt sẽ nhăn nheo trong sống vô cùng, nhưng vẻ bình yên của cậu bé lại ấm áp đến lạ.
Tài xế nhìn ánh mắt cậu muốn nói gì lại thôi, Ngụy Chinh không chớp mắt phân phó nói: “Đem nó về.”
Ôm đứa bé người, người ta mới biết đứa bé lạnh đến mức cận kề cái chết, đánh mất tri giác.
Là một đứa bé mồ côi.
Ngụy Chinh đưa ra quyết định khiến mọi người bất ngờ, rằng sẽ nhận nuôi cô nhi này.
Ngụy gia có tay trong là xã hội đen, danh tiếng vang xa thế giới. Bước ra từ những cuộc thanh trừng băng nhóm, với thủ đoạn khó lường, Ngụy gia khiến người người kính nể. Hiện tại cánh tay quyền lực đã vươn ra bạch đạo, cảnh sát không làm gì được hắn, không dám khinh thường Ngụy gia. Dẫu tẩy trắng thế này thì không xóa được vết máu ngày xưa, chỉ là lờ đi xem như không thấy.
Ngụy Chinh có con, vì lẽ đó nên không ai hiểu tại sao Ngụy gia lại nhận nuôi một đứa con trai, mặc dù chỉ là nuôi lớn lên thì chả có vấn đề gì, nhưng nếu đứa bé kia nhen nhóm tà tâm gì bất chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-diec-so/37806/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.