Độc Cô Tởm sau đi rời khỏi căn phòng của Yên Nhiên, hắn không trở về phòng của hắn mà đi về một hướng khác . Bước chân tới gần một tên lính gác đang đứng canh gần đó, hắn gọi tên lính đứng canh ấy mà ra lệnh.
- " Nhà ngươi mau đi kêu anh em Thạnh Bình và Thạnh Bắc tới phòng họp gấp , ta có chuyện gấp cần phải thảo luận ngay."
Tên lính nghe lệnh lập tức cúi đầu nhận lệnh , sau đó vội vã rời đi tới nơi cần tới. Độc Cô Tởm cũng không đứng yên tại chỗ, hắn lập tức đi tới phòng họp và thắp đèn lên. Căn phòng họp được ánh đèn làm cho sáng, chiếu rọi mọi vật dụng trong phòng. Hắn bắt đầu đi về vị trí vốn dĩ là của người làm chủ phòng họp, ngồi vào vị trí mà vẫn là dành cho hắn. Hắn ngồi một lúc , sau một khoảng thời gian ngắn chờ đợi thì hai anh em Thạnh Bình và Thạnh Bắc cũng tới . Bọn họ bước vào bên trong thì đã thấy chủ của mình đã ngồi đợi từ bao giờ. Trong một thoáng ngạc nhiên, bọn họ đồng loạt cúi đầu thi lễ.
- " Chúng thuộc hạ tham kiến đại nhân, không biết đêm hôm đại nhân gọi chúng thuộc hạ tới đây có chuyện gì?"
Triệu hồi thuộc hạ vào giữa đêm tối thế này, không cần nói cũng hiểu đây là một chuyện rất là quan trọng và cấp bách. Độc Cô Tởm nhìn thuộc hạ gật đầu một cái , đoạn chỉ tay ra hiệu mời ngồi vào ghế. Hai người ấy thấy vậy cũng lập tức ngồi vào vị trí của mình, ngồi vào ghế mà mình vẫn hay ngồi mỗi khi họp bàn vấn đề đại sự gì đó. Hai anh em này là hai người thuộc hạ thân cần nhiều năm của gia tộc Độc Cô, theo hầu từ đời Độc Cô Tổng đến đời Độc Cô Tởm. Thạnh Bắc thì theo Độc Cô Tởm từ lúc nhận chiếu chỉ xuống Phương Nam làm tiết độ sứ , còn Thạnh Bình thì ở lại bảo vệ phủ Độc Cô. Đợt vừa rồi Thúy Nga dẫn người nhà trốn hôn sự với tên Thái giám tổng quản Nội Cung, đi theo thương nhân xuống phía Nam đoàn tụ với con mình, thì Thạnh Bình từng đánh cỗ xe ngựa đánh lạc hướng tổng quản nội cung cho đoàn người chạy thoát. Sau khi hoàn thành công việc , lừa được tên tổng quản kia một vố đau đớn, thì Thạnh Bình vội vã theo xuống Phương Nam để hợp mặt với người trong gia tộc. Bây giờ hai bọn họ đang ở đây, là hai người được tiết độ sứ vô cùng tin tưởng , bàn luận những chuyện quan trọng nhất. Bọn họ thấy trời đã tối khuya, mà căn phòng họp này chỉ có hai người, họ thì đoán chừng ra chuyện này thực sự không phải là chuyện nhỏ. Anh em này thoáng chút nhìn nhau, khuôn mặt lo lắng xuất hiện trên hai người bọn họ. Độc Cô Tởm đợi hai người họ yên vị , hắn trầm ngâm một lúc, bắt đầu mở miệng.
- " Ta biết trời đã tối khuya rồi , mà lại triệu hồi hai anh em ngươi tới đây thì thật là bất tiện quá . Nhưng mà chuyện này với ta thực sự không phải là chuyện nhỏ, ta cảm thấy không thể coi thường chuyện này được, vì vậy mới phải gọi anh em các ngươi tới đây để bàn tính."
Độc Cô Tởm nói một hồi vòng vo , nhưng vẫn chưa nói ra vấn đề chính là gì, điều này khiến cả hai anh em này ngạc nhiên. Trước giờ mở miệng ra nói là hắn sẽ dứt điểm điều gì đó, ít khi nào vòng vo như vậy. Bây giờ lại nói dò ý trước như thế thì thật khiến người khác cảm thấy kỳ lạ, hai anh em liền hướng hắn thi lễ.
- "Thưa đại nhân, anh em chúng tôi đã theo nhà Độc Cô từ rất lâu rồi , phò tá từ lão gia đến bây giờ, chẳng lẽ lòng thành chưa đủ để đại nhân tin tưởng mà phải dò ý như vậy sao ? Nếu thực sự có chuyện gì đó quan trọng, thì xin đại nhân cứ nói thẳng , anh em chúng tôi nguyện cùng đại nhân chia sẻ âu lo, xin đại nhân cứ yên tâm."
Anh em này cam kết một đời trung thành với chủ khiến cho Độc Cô Tởm rất hài lòng. Hắn lúc này gật đầu một cái , đôi mắt hướng về phía xa xăm như đang nghĩ gì đó, bắt đầu nói. Được rồi , vậy thì ta cũng không dài dòng nữa . Ta sẽ kể cho hai vị nghe một câu chuyện, mọi chuyện là như thế này..."
Độc Cô Tởm bắt đầu kể lại mọi chuyện, kể những chuyện về sự xung đột của hắn với Yên Nhiên. Và sau đó chuyện Bạch đạo xuất hiện đã hòa giải xung đột trong gia đình , không chỉ chữa trị tay cho Yên Nhiên mà còn giải quyết mọi mâu thuẫn một cách vô cùng nhanh chóng và êm đẹp. Hắn kể tường tận mọi chuyện, từ những chuyện nhỏ nhặt nhất cho đến lớn nhất. Kể về cách mà Bạch Đạo thuyết phục mọi người , sau đó rời đi mà không đòi hỏi quá nhiều phần thưởng . Những chuyện này hắn kể một cách chi tiết, kể xong lại thở dài một tiếng.
- "Đấy, mọi chuyện là như thế đấy. Những điều này khiến ta có chút suy nghĩ riêng, trong lòng cảm thấy rất lo lắng không an tâm."
Thạnh Bình và Thạnh Bắc lại thoáng nhìn nhau , bọn họ cảm thấy kỳ lạ không hiểu chuyện. Có người hòa giải giúp xung đột của gia đình, biến chuyển sóng gió trở lại bình an thì là điều tốt đẹp, tại sao những chuyện tốt đẹp như thế này lại phải âu lo? Thạnh Bình không hiểu, hắn hướng về phía Độc Cô Tởm thi lễ một cái mà hỏi .
- " thưa đại nhân, những chuyện mà đại nhân kể thì lẽ ra phải là những chuyện vui mới đúng . Ngoại trừ việc tiểu thư xui rủi bị đau tay, nhưng chuyện đó cũng đã qua rồi . Bây giờ gia đình đại nhân đã hòa hợp như vậy, đây là một chuyện thật đáng chúc mừng, cớ sao đại nhân còn âu lo?"
Thạnh Bình dứt lời ,Thạnh Bắc thoáng nhìn sang trầm ngâm. Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, thế nhưng trong phút chốc hắn ngộ ra điều gì đó , vô thức bật cười một tiếng hướng tiết độ sứ thi lễ mà hỏi.
- " Tại hạ hiểu rồi, có phải đại nhân âu lo vì không biết phải thưởng sao cho xứng đáng với công trạng đó , có đúng không?"
Nói tới đây thì mỉm cười gật gù.
- " Tại hạ nghĩ một người như hắn thì cứ vàng bạc mà thưởng , nếu chê ít thì thưởng nhiều một chút. Như vậy là được rồi , đâu cần đại nhân phải quá âu lo?"
Thạnh Bắc vừa dứt lời, Thạnh Bình đã quay sang nhìn, dường như hắn cũng tán đồng ý kiến của Thạnh Bắc mà bật cười.
- " thì ra là thế! Đúng là như vậy , chỉ cần thưởng hắn một chút tiền là được rồi, đại nhân cứ như thế mà làm thôi, có gì mà phải trầm tư đến như vậy?"
Độc Cô Tởm thở dài một tiếng, nhìn anh em kia mà thoáng chút thất vọng , có lẽ bọn họ đã không hiểu được thâm ý trong chuyện này. Hắn lại nhìn hai anh em kia một cái nữa, đoạn lắc đầu mà bảo.
- "Hai người thật sự không biết huyền cơ trong chuyện này sao ? Hai người thật sự không nhìn thấy điều bất thường trong chuyện này sao?"
Hai anh em kia lại ngạc nhiên nhìn nhau, không hiểu ý chủ nhân đang nói gì . Họ lại tròn mắt nhìn về chủ của mình , mà tên tiết độ sứ không để cho họ kịp hỏi, hắn lúc này chỉ về phía bọn họ mà nói.
- " Này nhé , các ngươi thử nghĩ xem , cái tên ấy tới đây chữa trị cho tiểu muội của ta. Ừ thì cứ cho rằng hắn ba đời chữa xương khớp, cứ cho rằng hắn giỏi chuyên môn về chữa xương đi. Nhưng cái ta quan tâm không phải là tài y thuật của hắn, cái ta quan tâm là tài trí thao túng tâm lý người khác của hắn. Hắn uốn ba tấc lưỡi có thể xoay vần cục diện, chỉ dùng những câu chữ trong mồm mà có thể khiến gia đình ta từ thù ghét chuyển sang yêu thương ta. Hắn đưa ra những lý lẽ mà chính ta ở ngoài nghe lén cũng suýt nữa bị hắn lừa, cũng suýt nữa tưởng mình là một người tốt như miệng lưỡi của hắn nói. các ngươi nghĩ xem một người như vậy có tài trí không ? Và một người tài trí như thế thì tại sao lại lưu lạc xuống vùng đất Giao Chỉ xa xôi này? Những vấn đề như vậy, các ngươi có thấy kỳ lạ hay không?"
Anh em kia lại nhìn nhau một lần nữa với vẻ ngơ ngác , lần này trong đầu bọn họ đã nghĩ ra nhiều thứ sâu xa hơn. Đúng như lời của tiết độ sứ nói, nếu như một người tài trí như vậy thì không thiếu những nơi để có thể đầu quân. Những người như vậy hoàn toàn có thể trở thành môn khách, trở thành mưu sĩ cho một vị quan đại thần nào đó . Tùy vào tài năng mà có thể trở thành mưu sĩ cho cả vị quan nhất phẩm, nhị phẩm, hoặc là tam phẩm, chứ không phải là tầm thường gì. Vậy thì lý do gì một người tài trí lại có thể xuống vùng cực nam xa xôi của Đông Ngô thế này? Thanh Bình đang tâm tư, với những điều kỳ lạ ấy thì hắn cũng rất là tò mò, hắn ngờ nghệch hướng tiết độ sứ mà hỏi.
- " Đại nhân à, có phải ngài hơi lo xa không ? Tại hạ thấy tên đấy còn trẻ , mà hắn cũng nói rằng hắn đang đi du lịch cơ mà? Có thể là trước khi hắn đi tìm kiếm công danh sự nghiệp, thì hắn muốn đi du lịch chơi một vòng cho đã rồi mới tiến tới xây dựng cơ đồ, có thể như vậy thật thì làm sao?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]