Bạch Đạo đang cố gắng dùng hết những ngôn từ mà hắn có thể để tẩy trắng cho Độc Cô Tởm, biến một tên quan độc ác khát máu hung tàn thành một vị quan thương dân. Thế nhưng với những gì mà Yên Nhiên phải chịu đựng, thật khó khăn cho nàng để có thể chấp nhận sự tẩy trắng này. Những đau đớn mà nàng đã phải chịu đựng từ Độc Cô Tởm, bây giờ vào miệng của tên Bạch Đạo thì hóa ra tất cả chỉ là hiểu nhầm hay sao. Với một thiếu nữ chỉ mới 15 tuổi mà nói , đây là điều khó có thể chấp nhận được. Bạch Đạo thấy phản ứng của Yên Nhiên như vậy thì không hề ngạc nhiên, bởi hình như hắn cũng đã biết trước được nàng không dễ dàng chấp nhận được những gì hắn nói . Hắn lúc này mới tiếp tục tung con bài chủ , nhìn Yên Nhiên với một đôi mắt vô cùng trầm lắng, giọng nói dịu dàng ôn tồn mà bảo.
- "Tiểu Thư à , những chuyện ta nói với tiểu thư hoàn toàn là sự thật , chứ ta bịa chuyện thì cũng được cái ích lợi gì đâu? Tiểu thư xin đừng có cố chấp như hai gã mù rờ voi kia mà không chịu nhìn nhận sự thật. Không phải rằng cái sự thật này tốt đẹp hơn rất nhiều so với thứ mà tiểu thư tưởng tượng ra. Không phải rằng nếu như tiết độ sứ đại nhân thật sự là vị quan công tâm vì dân, thì sẽ tốt đẹp hơn rất nhiều so với việc là một tên khát máu cuồng sát hay sao? Những chuyện trước mắt là những chuyện đau khổ xấu xa, nhưng nó không phải là thật . Còn những chuyện ẩn giấu bên trong là những chuyện tốt đẹp, đó mới là chuyện có thật. Vậy tại sao tiểu thư lại không chịu chấp nhận sự thật tốt đẹp, mà cứ nhìn nhận cái không có thật nhưng lại là xấu xa đau khổ để tự làm khổ mình chứ?"
Bạch Đạo liên tục đưa ra những lý lẽ rất là thuyết phục, mặc dù đều là hắn bịa ra cả. Yên Nhiên thực sự đã bị lung lay, nghe những lời hoa mỹ kia thật sự rất là có lý, nhưng nàng vẫn giữ khuôn mặt cố chấp. Diệp Lan và Thúy Nga bên cạnh thì đã bị thuyết phục hoàn toàn , họ rất tin tưởng vào những gì vừa mới nghe được . Cũng phải thôi, họ đâu phải là người bị bẻ tay . Diệp Lan và Thúy Nga đồng loạt nhìn Yên nhiên , Thúy Nga lúc này dùng đôi mắt dịu hiền nhìn con gái mà nói.
- " Con à , ta thấy những lời của vị công tử đây nói cũng rất là có lý . Tại sao con không thể bình tâm một chút, tạm thời cất đi sự giận dỗi của mình mà suy nghĩ lại xem những lời ấy có đúng hay không?"
Thúy Nga vừa dứt lời, Diệp Lan đã lập tức nói theo.
- " Phải đấy, ta cũng nghĩ như vậy , chắc phải có sự tình gì đó thì phu quân mới ra tay tàn độc như thế. Ta được gả vào nhà Độc Cô đã nhiều năm , thời gian sống chung với phu quân ta chưa từng bị chàng quát mắng nặng lời bao giờ, chứ đừng nói là việc bị chàng bạo hành . Một người nhân đức như chàng thì chắc chắn không thể là một kẻ cuồng sát, sự việc diễn ra chắc chắn là phải có một lý do gì đó"
Cả Thúy Nga và Diệp Lan đều đã bị thuyết phục cả rồi. Thì cũng đơn giản dễ hiểu thôi , bởi Độc Cô Tởm là con của Thúy Nga, và là chồng của Diệp Lan cơ mà . Bọn họ đương nhiên muốn tin vào những điều tốt đẹp ở con mình, ở chồng mình. Chỉ là bọn họ không bị qua cái trường hợp của Yên Nhiên, tức là bị bẻ tay giữa trước mặt bàn dân thiên hạ. Yên Nhiên trong lòng vẫn còn chấp chước giận hờn, nàng phụng phịu.
- " Cho dù công tử đây có nói gì đi chăng nữa, nhưng nếu chỉ ăn trộm có một rương tiền mà chém chết người ta giữa đường như thế, điều đó thật sự quá dã man . Ta không thể chấp nhận được điều này , không bao giờ chấp nhận một người hiếu sát như vậy."
Chấp niệm trong lòng Yên Nhiên vẫn còn lớn. Có thể là sau một thời gian nữa khi nguôi giận nàng sẽ bỏ qua , nhưng bây giờ vẫn còn đang giận dỗi lắm. Bạch Đạo bậm môi một cái , nhìn khuôn mặt hờn dỗi của Yên nhiên đoán chừng nàng vẫn chưa chịu bị thuyết phục, hắn lúc này lại nói tiếp.
- " Ta đồng ý với ý kiến của tiểu thư rằng ăn trộm một rương tiền thì không đến tội bị xử tử ngay giữa đường như vậy, điều này là một điều vô lý , thế nhưng tiểu thư có một chút nhầm lẫn ở đây rồi."
Yên Nhiên nghe vậy thì thấy thấy ngạc nhiên , nàng quay sang nhìn Bạch Đạo với ánh mắt tò mò, mà cả Thúy Nga và Diệp Lan cũng quay sang nhìn với ánh mắt chờ đợi. Bạch Đạo không để cho họ kịp hỏi , hắn lúc này giải thích luôn.
- "Ăn trộm một rương tiền thì không đến nỗi tử hình, điều đấy ta công nhận là đúng. Nhưng bây giờ ta ví dụ nhé, nếu như ba tên ấy mà vào trong phủ Độc Cô ăn trộm một rương tiền của phủ , thì có lẽ cũng chỉ bị tiết độ sứ đánh cho một trận rồi đuổi đi mà thôi. Nhưng mà ba tên này lại vào ngân khố ăn trộm một rương tiền, mà tội xâm phạm ngân khố theo bộ luật của Đông Ngô là tử hình tại chỗ. Vì vậy mà nói , xin tiểu thư phải hiểu cho rõ ràng bọn chúng bị tử hình không phải là ăn trộm một rương tiền ấy, mà bọn chúng bị xử tử bởi vì đã xâm phạm vào ngân khố của nhà nước, gây ảnh hưởng đến an ninh của quốc gia. Đây là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, là hai chuyện mà tiểu thư đã bị nhầm lẫn."
Nói tới đây thì ngừng lại một chút , quay sang nhìn ánh mắt của Yên Nhiên để dò ý. Yên Nhiên lúc này ánh mắt đã dịu đi rất nhiều. Tuy rằng khuôn mặt vẫn đang phụng phịu không chịu , nhưng dường như bên trong tâm hồn đã đồng ý vấn đề này. Bạch Đạo cảm thấy Yên Nhiên đã bị thuyết phục rồi , nhưng nàng vẫn còn có chút gì đó chưa chịu buông xuôi, lúc này hắn lại nói dứt điểm.
- "Chắc tiểu thư cũng hiểu rằng bộ luật này là do Ngô Hoàng ban ra, không phải là thứ mà một viên quan tứ phẩm có quyền quyết định. Nếu tiểu thư thấy tội xâm phạm ngân khố mà bị xử tử là quá nặng, tiểu thư có thể tấu sớ lên Ngô Hoàng xin sửa lại luật , bởi ngoài Ngô Hoàng ra thì không ai có quyền sửa luật cả. Tiểu thư có đồng ý với ta về vấn đề này không?"
Yên nhiên ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Bạch Đạo, khuôn mặt nàng lúc này trông đần thối cả ra. Nàng bây giờ đã hiểu được rất nhiều vấn đề, tâm thức đã thấy mình phạm nhiều sai lầm không đáng có. Chuyện luật pháp thì huynh trưởng của nàng dù có là tiết độ sứ cai quản cả một chỉ, một châu, cũng không thể có quyền thay đổi luật lệ được. Cai quản một châu thì là quan tam phẩm, còn Giao Chỉ có thể xem như là một châu, nhưng cũng chỉ là một "chỉ" mà thôi, và huynh trưởng của nàng cũng chỉ là quan tứ phẩm. Khi nghĩ đến chuyện thay đổi luật lệ, tự nhiên nàng thấy người anh của mình thật sự nhỏ bé, rõ ràng là không có quyền hành gì nhiều. Nhưng mà cho dù như thế thì cánh tay nàng bị thương tật là thật, và chuyện này là do ai chứ ? Nàng ấm ức rơm rớm nước mắt nhìn bạch đạo mà nói.
- " Ừ thì cứ cho làm công tử nói đúng đi, nhưng mà hắn ta cũng không nên bẻ tay ta giữa đường phố như vậy chứ? Ta chỉ lỡ miệng mắng hắn có mấy câu , vậy mà hắn đã bẻ tay ra rồi , thử hỏi có còn xem tình cảm gia đình là cái gì nữa hay không?"
Có vẻ như Yên Nhiên bây giờ chỉ còn trách móc Độc Cô Tởm về vụ đã bẻ tay nàng, chứ còn chuyện giết người giữa phố thì nàng đã chấp nhận đấy là công vụ rồi. Bạch Đạo nhanh chóng nhận ra điều này, hắn hiểu rằng người trước mặt sắp bị thuyết phục thành công . Chỉ còn một chút nữa thôi, thuyết phục thêm một chút nữa là xong rồi . Hắn lúc này nở một nụ cười , nhìn Yên Nhiên gật đầu mà tiếp tục uốn ba tấc lưỡi.
- "Không sai, tiểu thư nói đúng rồi. Trong chuyện này, lỗi lầm thật sự của tiết độ sứ chính là đã nóng giận mà làm tổn thương tiểu thư nhiều đến như vậy . Đây thực sự là một lỗi lầm không thể bênh vực được. Nhưng mà chắc tiểu thư cũng hiểu nguyên nhân mà đã tiết độ sứ Đại Nhân nỗi nóng như vậy là do đâu chứ?"
Bạch Đạo hỏi ngược lại Yên Nhiên, nhưng đáp lại câu hỏi ấy Yên Nhiên chỉ lặng thinh không nói , khuôn mặt tự nhiên có chút xấu hổ. Có lẽ lúc này Yên Nhiên cũng đã nhớ lại chuyện mình mắng anh mình giữa phố, điều này thực sự là điều không nên. Bạch Đạo nhoẽn một nụ cười rất kín, hắn không cần câu trả lời của Yên Nhiên mà lại tiếp tục nói luôn.
- "Làm tiết độ sứ cai quản cả một chỉ lớn như vậy, đây không phải là việc nhỏ nhặt mà là một việc trọng đại và rất vất vả. Để có thể làm tốt công việc của người đứng đầu một vùng đất rộng lớn, thì cái quan trọng nhất là quyền uy của người đứng đầu. Nếu không thể hiện được quyền uy với dân chúng , thì dân chúng không kính sợ mà không tuân theo mệnh lệnh, như vậy thì làm sao có thể cai quản được cả một khu vực rộng lớn này? Tiểu thư không hiểu biết chuyện quan trường, càng không hiểu biết về sự kỷ luật trong quân đội. Trước mặt biết bao nhiêu người như vậy, tiểu thư lại quát mắng tiết độ sứ Đại Nhân như thế. Điều này không chỉ khiến cho danh dự và uy quyền của đại nhân bị suy giảm , mà nó còn kéo theo việc ảnh hưởng đến sự cai quản vùng đất này , khiến cho công việc của đại nhân thêm khó khăn . Tiểu thư có biết điều đấy không? Có bao giờ tiểu thư đã tự hỏi đến chuyện này chưa?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]