Nguyệt Hằng cùng A Tú đang ngồi tâm sự với nhau , họ kể ra những chuyện mà bản thân họ muốn nói, những nỗi niềm mong nhớ yêu thương. Nguyệt Hằng kể về cuộc sống cực khổ của mình, về việc mình đi làm trong trấn kiếm tiền để nuôi lũ trẻ. Nàng kể về những vất vả gian truân, kể về những đặc điểm riêng của từng nghề nghiệp, và tuyệt nhiên nàng không dám nói về cái công việc mà tên hộ vệ đã hướng nghiệp cho nàng. A Tú cũng không biết gì nhiều, nghe Nguyệt Hằng kể về việc mình đi làm hầu gái và đi bưng bê trong quán nhậu thì thấy thương con lắm. Nguyệt Hằng trong tay A Tú là vàng là ngọc, rốt cuộc lại phải chịu những cảnh cực khổ như thế khiến trái tim người mẹ đau xót. A Tú ôm lấy Nguyệt Hằng, siết chặt vòng tay mình mà thủ thỉ.
- " Được rồi con yêu . Đừng nghĩ đến chuyện không vui nữa, mọi chuyện đã trôi qua rồi . Bây giờ trời cao đã cho một người đàn ông tốt đến với con . Người ấy sẽ yêu thương con , sẽ chăm sóc cho con , cuộc đời còn lại con sẽ không phải khổ đau nữa đâu."
A Tú càng lúc càng siết chặt Nguyệt Hằng, mà Nguyệt Hằng ôm chặt mẹ mình lại, trái tim hai người cùng chung một nhịp đập yêu thương. Thời gian cho hai người vẫn còn. A Tú nhìn ra ngoài, thấy trời nắng đã cao, lúc này vuốt nhẹ khuôn mặt của Nguyệt Hằng và hôn lên trán con mà mỉm cười.
- " Được rồi , mọi chuyện ổn thỏa cả rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-dao-su/3540316/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.