Chương trước
Chương sau
Vạn Vân Phong cắm bảy vòi rồng chân nguyên vào thất khiếu của tiểu quỷ , bắt đầu tước đoạt quyền kiểm soát và truy cập dữ liệu ký ức của hắn . Bản chất việc này giống như một trò chơi nhập vai , Vạn Vân Phong nhập vai vào đối tượng mà trải nghiệm ký ức của hắn, cảm nhận những cảm xúc mà tiểu quỷ lúc còn sống đã trải qua. Hắn nhắm linh nhãn của mình lại , bắt đầu cảm nhận về quá khứ xa xôi. Vạn Vân Phong nhanh chóng nhận ra con quỷ này lúc còn sống tên là Bình Tâm , vốn là một tên đào mỏ có thứ hạng. Tên bình tâm này giả mạo người đưa thư để tiếp cận gia đình Nguyệt Hằng, âm mưu đào mỏ . Trong khoảng không gian ký ức của tiểu quỷ, Vạn Vân Phong thấy một người phụ nữ đang đeo tang chồng với khuôn mặt tiều tụy . Vẻ mặt đau buồn không những không làm người phụ nữ xấu đi mà còn khiến người phụ nữ ấy thêm sức hút, khiến cho đàn ông nhìn vào đều muốn che chở. Đó là đàn ông thôi, chứ tên đào mỏ Bình Tâm chỉ muốn chiếm đoạt. Thể loại đào mỏ ăn bám phụ nữ là một mối u nhọt của xã hội, là nỗi nhục của cánh đàn ông. Vân Phong nhìn ra phía sau người phụ nữ ấy, thấy Nguyệt Hằng đang núp sau lưng, gọi người phụ nữ ấy là mẹ. Có một người già được gọi là trưởng làng, ông ta đưa tay chỉ về hướng hắn mà nói.

- " thưa Nguyễn phu nhân, đây là đại nhân đến từ trấn Nông Sơn, tới đây để đưa thư"

Vạn Vân Phong mơ hồ nhận ra được quá khứ này là của hai năm về trước, hắn nhập vai vào ký ức để cảm nhận một thời quá khứ đau thương của cái làng vùng biên giới.

Tên Bình Tâm sau khi có được một cái chòi canh gác ngay trong đất nhà họ Nguyễn, gần bên căn nhà mà mẹ con Nguyệt Hằng ở , bước đầu đóng cọc thành công. Hàng ngày hắn đeo đao bên hông, đứng cảnh giới trong làng, tựa như hộ vệ đích thực. Cuộc sống của hắn vô cùng thoải mái , cơm ăn ngày ba bữa mà không phải làm việc gì . Về danh nghĩa, công việc mà hắn đang làm là công việc bảo vệ ngôi làng khỏi lũ cướp . Nói nghe thì oai vậy thôi, chứ nếu như cướp tới thật thì hắn sẽ là đứa chạy đầu tiên . Cho nên mới nói , công việc của hắn thực tế cũng chẳng phải là công việc, chỉ đơn giản là ở đó ăn bám cái làng và được cái làng cung phụng.

Khoảng thời gian đầu tên Bình Tâm cố gắng tạo hình ảnh của một người vệ sĩ. Tuy rằng chẳng có việc cho hắn làm, nhưng chỉ cần hắn đeo đao đứng trong làng thì người dân trong làng đã cảm thấy yên tâm hơn nhiều rồi . Điều tương tự với mẹ con Nguyệt Hằng cũng vậy, chỉ cần hắn đứng ở trong cái chòi canh gác thì bọn họ tự khắc cảm thấy an toàn. Có một câu chuyện thế này. Trong một gia đình ba người , người chồng thì bị bệnh tập nằm liệt giường, chỉ còn người vợ và đứa con gái khỏe mạnh. Hai mẹ con bao năm chăm sóc người chồng tàn tật ấy, cho đến một ngày người chồng không còn trên đời nữa , ra đi mãi mãi . Sau khi thực hiện tang lễ xong, chỉ còn hai mẹ con ngồi với nhau , người mẹ cảm thấy trống vắng mới nói với con gái mình.

- " cha của con lúc còn sống đúng là chẳng làm được cái gì cả, nhưng trong nhà có một người đàn ông ngồi đó thì cái nhà cũng tự nó trọn vẹn hơn, và mẹ cũng cảm thấy yên tâm mà sinh sống. Bây giờ ông ấy đi rồi , tự nhiên cảm thấy ngôi nhà bỗng nhiên trống vắng lạ thường. Dẫu rằng lúc còn sống ông ấy chẳng làm được cái gì cả, nhưng cảm giác có một người đàn ông trong nhà vẫn là một cảm giác an toàn, tựa như căn nhà có trụ. Bây giờ nhà mất trụ đi rồi, tự nhiên cảm thấy nó trống vắng mông lung"



Câu chuyện đó là câu chuyện có thật , và bất cứ gia đình nào có lẽ cũng sẽ cảm thấy điều đó. Mẹ con Nguyệt Hằng lúc này mất đi người chồng, người cha , cảm thấy rất trống vắng. Tất nhiên Nguyễn Văn Thiên là một người chồng tốt, một người cha tốt, một trụ cột tốt chứ không phải là người đàn ông nằm liệt giường trong câu chuyện kia . Vậy nên khi mất đi rồi khiến cho căn nhà còn hai mẹ con ấy trở nên hụt hẫng trống vắng . Cái cảm giác buồn đau lo lắng, một cảm giác không được ai bảo vệ, khiến bọn họ rất hoang mang. Thế rồi tên Bình Tâm tới với tư cách là một cao thủ , là một hộ vệ mà trưởng trấn phái tới bảo vệ làng. Hắn ở trong cái chòi canh gác ngay trên đất họ Nguyễn, phía trước ngôi nhà của mẹ con họ . Hàng ngày, chỉ cần hắn đứng đó canh gác, nhìn ra ngoài đường là đã tạo ra cảm giác an toàn cho mẹ goá con côi. Hắn canh gác ở đó giống như người đàn ông bảo vệ gia đình, khiến cho hai mẹ con cảm thấy an toàn hơn rất nhiều, đó cũng là giá trị của một người đàn ông. Mặc dù cái tên Bình Tâm kia cũng giống như người đàn ông tàn tật trong câu chuyện, hắn chẳng làm được cái gì cho cái gia đình mẹ con Nguyệt Hằng cả. nếu nói về vai trò của tên Bình Tâm , hắn giống như người đàn ông tàn tật vậy, chẳng làm được gì, chỉ có ngồi để người ta hầu hạ. Nhưng chỉ cần hắn đứng đó, ngôi nhà ấy sẽ có cảm giác bình yên. A Tú là một người phụ nữ tốt , chồng mới mất cho nên trọn đạo thờ chồng , không nghĩ đến chuyện gì khác. A Tú khắc ghi cả kiếp này sẽ không lấy chồng khác, trọn nghĩa phu thê với Nguyễn Văn Thiên, nên với những người đàn ông khác A Tú luôn giữ một khoảng cách nhất định.

Khi người phụ nữ góa chồng, họ sẽ trở thành mục tiêu của nhiều người đàn ông trăng hoa. Việc nhắm đến phụ nữ góa để chơi đùa và kiếm chác luôn là bản chất của những kẻ không xứng là đàn ông. A Tú vừa xinh đẹp lại sở hữu gia tài khá nhiều, cho nên không có có gì kỳ lạ khi có nhiều người đàn ông muốn tới để tán tỉnh người phụ nữ goá kia . Nhưng khi những kẻ ấy tới ngôi nhà đó , chỉ một cái trừng mắt của Bình Tâm đã khiến cho bọn đàn ông ấy run sợ . Nên nhớ rằng Bình Tâm đang vào vai một vị quan, và là một cao thủ hộ vệ của trưởng trấn. Bọn dân đen thấp cổ bé họng có thể chống lại trời , chống lại đất , chứ làm sao dám chống lại quan. Thế nên một số kẻ liều mạng mon men tới kiếm chuyện đã bị Bình Tâm đuổi đi hết, hắn đã đặt cọc ngôi nhà này rồi. Bình Tâm đã xua đuổi tất cả đối thủ cạnh tranh, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Người phụ nữ góa kia nguyện đời này ở vậy thờ chồng, luôn giữ khoảng cách cách với hắn , khiến hắn vẫn chưa đạt được ý đồ. Bình Tâm nhiều lần muốn tiếp cận đều không được, cơ mà cứ từ từ , không sao cả. Hắn là một tên sở khanh đào mỏ với kinh nghiệm dày dặn, sao có thể thua một người phụ nữ góa đang cảm thấy trống vắng vì mất chồng chứ.

Cuộc sống nhân sinh nơi trần thế, một người đàn ông giỏi nghề gỗ thì phải có một thời gian học tập rèn luyện về nghề gỗ . Một người đàn ông nhiều chữ nghĩa thì phải mất thời gian dài học hành bên bút nghiêng . Một người đàn ông giỏi võ thì phải có một thời gian dài luyện tập, đổ mồ hôi, sôi nước mắt mới trở thành cao thủ. Tương tự như vậy , một người đàn ông giỏi tán gái thì cũng phải mất rất nhiều thời gian để rèn luyện cái khả năng tán gái , chính là cái khả năng đọc được tâm lý của người phụ nữ, chiều chuộng người phụ nữ. Tên Bình Tâm này chính là giỏi về khoản ấy, hắn đã từng chơi qua không biết bao nhiêu người phụ nữ , kinh nghiệm đầy mình. Tuy cũng nhiều lần thất bại trong việc tán tỉnh, nhưng thất bại bởi người phụ nữ này sẽ thu được kinh nghiệm và thành công với người phụ nữ khác. Rèn luyện qua năm tháng, hắn đạt đến cảnh giới cao trong làng đào mỏ. Bình Tâm rất tự tin tay nghề của mình , hắn không tin là hắn không chinh phục được người phụ nữ kia, vấn đề chỉ là chờ cơ hội.

Trong khoảng thời gian tới ở trong làng , Bình Tâm đóng vai một chỗ dựa tinh thần cho mẹ con họ Nguyễn này . Đất đai nhà họ Nguyễn rộng nhất làng, mùa vụ đều do một tay Nguyễn Văn Thiên cày cấy . Bây giờ chủ lao động đã mất rồi , A Tú phải thuê người thu hoạch, và mỗi lần tới mùa thu hoạch Bình Tâm lại đeo đao đứng bên cạnh a Tú để quan sát . Đám người được thuê về làm không sợ người phụ nữ goá kia, nhưng lại sợ cái tên đeo đao đang nhìn chằm chằm vào chúng. Cho nên chúng làm việc hết sức nghiêm túc , không dám ăn bớt , không dám chây lười. Chúng làm đúng công, nhận đúng tiền.

Lại nói ngày xuống mùa vụ mới , A Tú lại đem đất cho thuê để ăn chia . Hai bên thỏa thuận, người bỏ đất và người bỏ công, sản phẩm thu được sẽ chia đôi mỗi người một nửa . Mỗi lần như vậy, bình tâm lại xách đao đi bên cạnh A Tú . Những người hợp tác thuê đất với A Tú không sợ người phụ nữ goá ấy , mà lại sợ cái tên cầm đao đứng bên cạnh kia . Bọn họ không dám bắt nạt phụ nữ góa chồng, đều làm việc đàng hoàng, và nông sản cuối cùng chia đôi đầy đủ , không dám giở trò bất cứ điều gì. A Tú không phải là không biết điều đó , người phụ nữ ấy hiểu rõ giá trị của một người đàn ông đi bên cạnh mình. Không cần hắn phải đứng ra làm bất cứ điều gì , không cần lắm phải làm cho bất cứ điều gì , chỉ cần hắn đeo đao đứng bên cạnh là A Tú có thể tự tin để mặc cả với người khác, điều mà trước giờ nàng không hề giỏi. Bởi đặc điểm như thế mà cuộc sống mẹ con A Tú và Nguyệt Hằng không trở nên khó khăn. Mẹ con họ không cần phải lao động vất vả, vẫn có của ăn của để . Họ sử dụng tốt gia tài mà một tay Nguyễn Văn Thiên gầy dựng để lại, giúp cuộc sống của họ bình yên.

Đối với tên Bình Tâm mà nói, mặc dù A Tú luôn giữ khoảng cách với hắn, rất kiêng cử với hắn , nhưng không hề gì. Hắn rất giỏi trong việc chinh phục phụ nữ, chơi chiến thuật nước chảy đá mòn . Dù người phụ nữ này có giữ trọn đạo với chồng đến bao nhiêu thì cơ hội cũng sẽ đến với hắn . Bốn mùa xuân, hạ, thu, đông trôi qua , hắn luôn đóng vai trụ cột tinh thần giúp A Tú làm ăn và yên tâm sinh sống. Hình ảnh của hắn dần dần có chỗ đứng quan trọng trong gia đình họ Nguyễn, dần thay thế đi được người chồng đang chìm vào trong quá khứ. Dù không phải thay thế hoàn toàn , nhưng tạo được một chỗ đứng nhất định nào đó là bước khởi đầu để dần chiếm được những khoảng trống còn lại. Thoáng cái, một năm đã trôi qua. Hắn vẫn ở đó chờ đợi cơ hội, và cảm giác của hắn là cơ hội đã tới gần lắm rồi . Khi cơ hội xuất hiện, tên Bình Tâm chắc chắn sẽ nắm bắt được cơ hội ấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.