Đọc hết Dương Vũ chậm rãi xoay người, vặn lưng, lại trông thấy sương mù dày đặc.
Hôm nay anh ta không mở cửa sổ, nên nhất định không phải từ bên ngoài tràn vào. Dương Vũ trợn tròn mắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn sương mù giăng kín căn phòng của mình.
Dương Vũ đứng lên, nhéo mạnh cánh tay mình một cái.
Rất đau.
Đây không phải là nằm mơ.
Dương Vũ đứng tại chỗ, cảm giác cơn lạnh từ bàn chân lan dần lên.
Cũng như lần trước, tiếng đàn lại vang lên. Dương Vũ đứng ở đó, cảm nhận được mình không thể nhúc nhích. Anh ta không phải là người gan to bằng trời, cũng không phải là người tin vào mấy câu chuyện yêu ma quỷ quái, nhưng sự việc trước mắt đã vượt qua khỏi phạm vi của anh ta. Cảm giác bất an này khiến tim Dương Vũ đập như thình thịch như trống, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi lạnh.
Sương mù dần tan, Dương Vũ lại tiếp tục ở trong khu rừng trúc.
Anh ta đột nhiên nhớ đến lời của Lý Tiểu Bạch.
Cô nói với anh không được đến nơi đã từng đến … Ý nói là chỗ này phải không?
Nhưng khi Dương Vũ quay đầu lại thì không còn nhìn thấy bất cứ đồ đạc nào quen thuộc: không bàn, không ghế, chứ đừng nói đến cánh cửa.
Dương Vũ nuốt nước bọt, tiếp tục tiến về phía trước.
Vẫn là gác lầu đó, vẫn là cô gái đó, mái tóc dài, làn váy trắng, hát bên khung cửa sổ.
Dương Vũ đứng ở dưới lầu, nghe được giọng nói nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-da-so-ghi-chep-chuyen-ky-bi/2312903/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.