Lúc này, Dương Tuyết đã hiểu rõ, bất kể tam giới có tha thứ cho nàng hay không, thì hiện tại, chắc chắn họ sẽ không buông tha cho Tôn Ngộ Không.
Có lẽ trước kia, Tôn Ngộ Không vẫn còn chút cơ hội sống sót, nhưng chính vì nàng… giờ đây hắn sẽ phải đối mặt với sự đàn áp trực tiếp và khốc liệt hơn bao giờ hết.
Không nói thêm lời nào, nàng lao thẳng ra ngoài, phóng về hướng Đông.
Tính theo thời gian, có lẽ bọn họ còn chưa tới hoàng thành của Nữ Nhi Quốc, dọc đường đi khả năng cao sẽ gặp không ít yêu ma chực chờ phục kích.
Thần Tài nhìn theo bóng lưng Dương Tuyết mà giận dữ không thôi, chỉ tay về phía Hắc Báo Tinh, lớn tiếng quát:
“Huyền Vưu! Ngươi nói như vậy chẳng lẽ không sợ hại c.h.ế.t nàng ấy sao? Một yêu quái mới tu hành năm trăm năm thì làm sao chịu nổi áp lực trấn áp của thiên giới?!”
“Ngươi lo bò trắng răng làm gì?” Hắc Báo đứng dậy, đối mặt với Thần Tài, giọng tuy bình thản nhưng khí thế toàn thân đã như sóng cuộn mây vần, như chỉ chực xông đến kết liễu đối phương ngay lập tức.
“Dương cô nương không yếu ớt như ngươi nghĩ đâu. Ngược lại là ngươi đấy, tự cho mình thông minh, giấu đầu hở đuôi, nếu không thì làm sao bọn họ tìm ra hành tung của nàng nhanh như vậy?”
“Ngươi…” Thần Tài nghẹn lời, không thể phản bác. Có lẽ… ngay từ đầu, hắn đã bị Thiên đình lợi dụng và giám sát.
Trong tay hắn là sợi hồng tuyến được xin lại từ Nguyệt Lão, nếu buộc vào người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647091/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.