Thần Tài muốn dẫn Dương Tuyết đi kiểm chứng một giả thuyết. Nếu giả thuyết đó hoàn toàn chính xác, thì sau này Dương Tuyết chẳng cần phải trốn đông lẩn tây nữa, có thể quang minh chính đại đi lại trong tam giới, thậm chí còn được chúng sinh trong tam giới kính trọng.
Dương Tuyết hết lần này đến lần khác truy hỏi rốt cuộc đó là giả thuyết gì, sao lại thần thần bí bí, nghe như thể nàng là nhân vật phi thường lắm vậy.
Nhưng Thần Tài miệng kín như bưng, nhất quyết không nói.
Dương Tuyết lắc đầu, dứt khoát từ chối:
“Ta vẫn nên quý mạng thì hơn. Nhỡ đâu lên Thiên Đình là đi nộp mạng, chẳng phải là toàn bộ vở kịch kết thúc rồi sao?”
“Vở kịch kết thúc? Là ý gì?” Thần Tài lại nghe thấy từ ngữ kỳ quái trong miệng nàng, mới lạ thì có mới lạ, nhưng chẳng hiểu nghĩa cụ thể ra sao.
“Tóm lại, ngài vẫn nên an tâm rải tiền của ngài đi, những chuyện khác cứ để thuận theo tự nhiên. Đợi ta mạnh mẽ hơn rồi hẵng tính. Ta chẳng dám lấy cái đầu của mình ra mà kiểm chứng cái gì đâu.” Nàng xé một cái cánh gà, ngả người ra sau, nhàn nhã uống một ngụm rượu, khoan khoái vô cùng.
Thần Tài nhìn bàn tay nàng dính đầy dầu mỡ, rõ ràng mang một khuôn mặt mỹ lệ tuyệt trần, thế mà dáng điệu lại chẳng khác nào lão nông phu đang ăn cơm ruộng.
Hắn định mở miệng góp ý, nhưng thoáng thấy nàng ăn uống say sưa sung sướng, đành thức thời mà im lặng.
“Ợ~” Sau một tiếng ợ thỏa mãn, Dương Tuyết vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647086/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.