Tôn Ngộ Không giơ hai tay lên, cảm nhận thể nhỏ bé mềm mại của tiểu yêu dán sát n.g.ự.c , ngửa đầu .
Cả đời danh lừng lẫy, sắp tiểu yêu cho bại danh liệt .
Không thể thừa nhận, Bạch Tuyết đúng là sức hút với , mà thì tạm thời suy nghĩ sâu về loại sức hút rốt cuộc là gì.
Ban đầu, chỉ đơn giản dùng bộ dạng lôi thôi vô định như mà xuất hiện mặt nàng để giúp nàng thôi…
“Đại Thánh, ngài gì, coi như thừa nhận là thích nhé.” Dương Tuyết vòng tay ôm lấy cổ , “Ngài tìm , khiến vui mừng vô cùng.”
Tôn Ngộ Không đỏ mặt, tim đập rộn ràng, vỗ nhẹ vai nàng kéo nàng khỏi :
“Bạch cô nương, chỉ là xác nhận xem ngươi định trốn ở thôi.”
“Thật tên là Bạch Tuyết, mà là Dương Tuyết. Sau , ngài gọi là Dương cô nương, ?”
Trước đây nàng từng bóng gió với Tôn Ngộ Không rằng là Bạch Cốt Tinh thật sự, cũng hỏi , lẽ là quên .
“Ừm, Dương cô nương, yên đó.”
Tôn Ngộ Không nắm chặt cổ tay mềm mại như xương của nàng, sợ rằng nàng nhào lòng nữa.
“Vâng~” Dương Tuyết ngoan ngoãn im, rạng rỡ như hoa nở:
“Tôn Ngộ Không, ngài định bắt mang đến mặt Như Lai đấy chứ?”
“Hả?”
“ dù là nữa, thấy ngài mặc tăng y, còn đặc biệt vì mà ăn mặc như thế , kiếp cũng mãn nguyện .”
Dương Tuyết khuôn mặt thật mắt, chẳng khác gì một nam tử nhân gian của Tôn Ngộ Không, lòng nàng tràn đầy hạnh phúc.
Dù nàng dám tin rằng Tôn Ngộ Không sẽ vì mà nhiều việc như .
Trước nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647059/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.