Dương Tuyết vội vàng chạy chậm theo sau.
“Đại Thánh, ngài chưa từng đến chợ đúng không? Trước đây… khi ta vẫn còn là người phàm, ta rất thích đi chợ mua rau. Nhưng buổi chiều thì chẳng còn rau tươi nữa. Không biết ngài thích ăn gì, ta sẽ nấu riêng cho ngài nhé?”
Hắn khoanh tay đi phía trước, lạnh nhạt nói một câu: “Tùy tiện.”
“Đại Thánh, ngài không vui sao?” Dương Tuyết nhớ rõ lúc trưa sắc mặt hắn không tệ đến mức này. “Ngài thích ăn thịt đúng không? Hay tối nay ta làm thêm một món cho ngài nhé?”
“Rượu thì có thể uống bây giờ, nhưng thịt thì thôi đi, sư phụ sẽ mắng.” Hắn dừng lại trước một quán rượu. “Ta muốn uống ngay bây giờ.”
Xem ra, Tôn Ngộ Không thực sự rất tôn trọng Đường Tăng.
Nàng nhanh chóng lấy một ít bạc vụn từ túi bên hông, chạy vào quán mua một vò rượu ngon.
“Đại Thánh, ngài vẫn không tin ta sao?” Nàng có chút lấy lòng, đưa vò rượu đến trước mặt hắn. “Sao ngài trông nghiêm túc vậy? Chẳng lẽ đang nghĩ cách đánh c.h.ế.t ta sao?”
“Không có, ta lười đánh c.h.ế.t một tiểu yêu, như vậy chẳng phải khiến ta trở nên hèn hạ sao?” Hắn nâng vò rượu uống một ngụm, rồi đột nhiên quay đầu nhìn nàng, ánh mắt sắc bén: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
“Hả?” Dương Tuyết sững sờ bởi ánh mắt dường như có thể nhìn thấu nàng của hắn.
“Ta… ta còn có thể là ai chứ? Chỉ là một tiểu yêu mới tu luyện thành hình thôi.” Nàng sợ Tôn Ngộ Không nghi ngờ mình là đại yêu quái giả heo ăn thịt hổ, rồi bị hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-nung-niu/4647032/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.