Lúc tiếng đập cửa vang lên, Từ Văn đang ở phòng bếp đun nước nấu mì.
Nhưng sau khi mở cửa, Từ Văn sững sờ tại chỗ, đừng nói đun nước nấu mì, cho dù nấu bom, cũng nháy mắt quên đến không còn một mảnh.
Thẳng đến khi ở phòng bếp phát ra thanh âm từ từ quỷ dị, Từ Văn bế tắc đứng ở cửa lúc này mới cấp tốc chạy về phòng bếp, mì đã muốn nấu thành cháo thậm chí tràn ra rơi vãi đầy đất, Từ Văn luống cuống tay chân dọn dẹp, Từ Úy khí định thần nhàn xem xét.
“Anh, anh tới làm chi, ha hả, đêm hôm khuya khoắt rồi, giả ma dọa người a…” Từ Văn vừa khom lưng nhặt lên một cây cải, vừa hướng Từ Úy oán trách
“Em có phải đã làm chuyện gì xấu hay không nha.” Từ Úy hai tay vẫn ôm trước ngực, câu nghi vấn, ngữ khí khẳng định.
“Không có a, sao lại nói như thế?” Từ Văn vẫn ngồi chồm hổm trên mặt đất không dám đứng lên.
“Em đừng nắm cây cải kia, nước đều nặn ra hết rồi.” Từ Úy có chút buồn cười nhìn em gái nắm rau cải đến chảy nước.
“Nga.” Từ Văn có chút xấu hổ ném vào thùng rác, hướng anh trai lộ ra tươi cười đơn thuần vô hại, “Anh tới làm chi, có chuyện gì sao?”
Từ Văn đương nhiên không tin ông anh sẽ giữa đêm giữa hôm tốt bụng đến thăm cô, nhất định là có chuyện, hơn nữa là tương đối quan trọng.
“Em gái, chúng ta nói chuyện.”
Từ Úy đột nhiên bắt đầu trở nên nghiêm túc, lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-tinh-ba-lan-danh-ton-ngo-khong/3290697/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.