Nhưng khi quay đầu, đứng phía dưới bìa rừng nào chỉ mình Long thái tử, mà là nguyên dàn huynh trưởng của cậu a. Lần này tốt, mặt thiếu niên tức tốc chuyển từ đỏ bừng sang xanh mét.
Long thái tử bất đắc dĩ giơ lên một miếng ngọc bội đeo hông, gió thổi qua khiến ngọc bội lay nhẹ. Thiếu niên nhìn thấy ngọc bội liền theo bản năng sờ soạng bên không, nhìn xuống thắt lưng trống rỗng, ký ức tối hôm qua lập tức hiện lên.
"Ta thấy nó nằm trên giường của đệ."
"Cũng may là thất đệ làm rơi ngọc bội ở trên giường, nếu không chúng ta làm sao thấy được một màn... hắc hắc..."
Nói chuyện là Long Lục hoàng tử, vừa nói, Lục hoàng tử còn đưa tay vuốt vuốt cái mũi cao thẳng tắp của y, cười vô cùng thiếu đánh, nhưng lại vì dung mạo quá mức tuấn mỹ cao quý kéo lại lên trông càng hấp dẫn.
"Không phải sao."
Trừ Long thái tử chững chạc đứng im không nói, năm vị hoàng tử liền mặc sức cười cười nói nói, không phải bình thường tiểu Ma Vương quá biết giấu nhược điểm, bọn họ lại thường xuyên bị tiểu Ma Vương bắt được nhược điểm uy hiếp một phen, phải lấy trân bảo trong tiểu trân khố ra để bịt miệng yên chuyện. Cho nên lúc này không khoe trương chế nhạo tiểu Mà Vương một phen cho hả cơn úc khí thì chờ đến khi nào.
Bàn tay thiếu niên siết chặt đến nỗi khớp xương chịu không nổi lên tiếng 'răng rắc' kháng nghị, nhưng dư quang khoé mắt thiếu niên vẫn luôn chú ý đến tiểu Bạch, tiểu Bạch quay đầu nhìn xuống các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-kho-lau-mo-de-vuong/120731/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.