"Khục...khục..." Lão lão đột nhiên ho mạnh một trận, mùi máu tươi phiêu đến chóp mũi, lão lão nắm chặt bàn tay khô gầy, hé môi cười thảm.
"Lão già này không yên tâm thì có thể làm sao...khục...khục... là lão liên lụy Hắc Hắc..."
Tuy lão lão che giấu, nhưng thiếu niên đương nhiên vẫn ngửi thấy mùi máu tanh, lòng phòng bị cũng vì thế mà buông lỏng khá nhiều. Vốn muốn nói gì, ngọc bội bên hông đột ngột bừng sáng, nhưng lão lão và tiểu Bạch lại không hề nhìn thấy. Thiếu niên hơi nhíu mày, chuyển mắt nhìn tiểu Bạch.
"Tiểu Bạch, ta có chuyện phải đi. Xong chuyện, ta sẽ quay lại đón ngươi."
"Tiên... Tiên..." Tiểu Bạch vội vàng đứng dậy, đôi chân ngắn ngủn chạy nhanh về phía thiếu niên, ánh mắt chất chứa vạn phần quyến luyến, không nỡ, xen lẫn hoang mang.
Lão lão ngước mặt, ánh mắt đục ngầu nhìn bóng dáng tiểu Bạch níu vạt áo của thiếu niên, im lặng một lát, lão vừa ho vừa cười nói.
"Tốt...khục... Tốt. Lão già và Hắc Hắc sẽ chờ công tử quay lại....khục... Công tử có lòng... với Hắc Hắc, lão liền vui vẻ giao Hắc Hắc cho công tử...khục...khục..."
"Vậy tốt. Ta rất nhanh sẽ quay lại." Thiếu niên tạm dừng, đưa tay xoa đầu trấn an tiểu Bạch..
"Nơi này cũng không phải là nơi an ổn, ta có thuê một gian phòng ở khách điếm, lão lão và tiểu Bạch hãy đến đó ở chờ ta. Mọi chi phí ta sẽ thanh toán với chưởng quỹ."
Lão lão vội vàng lắc đầu. "Công tử có lòng, lão già...khục...này sống rất lâu ở đây...khục... khục..., đã quen rồi. Huống chi công tử sẽ sớm quay lại đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-cot-kho-lau-mo-de-vuong/120723/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.