Bách Chu vẽ rất nhiều tranh, tất cả những bức em hài lòng, Tang Ương đều từng xem, vì điều đầu tiên Bách Chu nghĩ đến mỗi khi vẽ xong chính là mang cho cô xem, chia sẻ niềm vui khi sáng tác ra một tác phẩm đẹp với cô.
Tranh vẽ được đặt khắp mọi nơi trong nhà, nhiều đến nỗi không thể không cất vào thùng các tông.
Bách Chu lại có thói xấu bày bừa đồ đạc trong phòng vẽ, nếu không có Tang Ương thường xuyên dọn dẹp giúp, e là phòng vẽ đã ngổn ngang đầy giấy và dụng cụ vẽ đến nỗi không có chỗ đặt chân.
Tang Ương luôn có thể vào phòng vẽ của Bách Chu bất cứ lúc nào, em cũng không giấu các tác phẩm của mình, Tang Ương muốn xem là có thể xem, muốn chạm là có thể chạm, em cũng không để ý.
Chính vì lẽ đó, Tang Ương mới có ấn tượng sâu với bức tranh em vội vã không cho cô chạm vào.
Cô lấy khung kính ra khỏi ngăn tủ, đầu tiên là quan sát toàn bộ bức vẽ một lần, không thấy điểm nào kỳ lạ, chỉ có thể nhìn ra vài nét bút non nớt được che giấu rất tốt.
Là tác phẩm của Tiểu Chu hồi nhỏ, hẳn là khi mới học vẽ chưa lâu. Giống phần lớn các em nhỏ muốn che giấu sự non nớt của mình, thích bắt chước dáng vẻ của người lớn, Tiểu Chu khi vẽ cũng có tính trẻ con như vậy. Cô đã xem rất nhiều tranh em vẽ khi mới vừa học hội họa, em luôn giấu nét bút non nớt của mình trong tất cả các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-chu/3247842/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.