Hình thành thói quen thì ra là một chuyện dễ dàng như thế.
Quen có người thường xuyên xuất hiện bêncạnh, quen có người đưa đón đúng giờ, quen có người cãi nhau cùng cô,quen có người như gà mẹ nhiều lời, quen có người lấy lòng mình, quen……
Quen với sự có mặt của anh, nhưng khi cô vất vả quen với sự có mặt của anh rồi, thì anh lại chẳng nói một câu đã biến mất.
Long Nghiên Nghiên không biết đã là lầnthứ mấy quay đầu nhìn ra ngoài cửa kính, chỗ kia trong quá khứ luôn cómột bóng hình dong dỏng lẳng lặng đứng đó, khuôn mặt tuấn tú mỉm cườinhìn cô chăm chú, nếu không phải thì cũng vén tay áo lên làm lao côngmiễn phí, nhưng, bóng dáng quen thuộc đó đã biến mất ba ngày nay rồi.
Có phải người đàn ông đó đã chọn được mục tiêu tiếp theo, quyết định buông tha cho cô?
Đây đúng là chuyện tốt, nhưng đáy lòng cô lại thất vọng và đầy muộn phiền.
Đáng chết! Không lẽ là mưu kế của anh?Khiến cô quen với sự tồn tại của anh bên cạnh, sao đó cô sẽ tự nhiênthuận theo yêu cầu của anh.
“Chị Nghiên Nghiên, chị đang nghĩ gì thế? Sao trông bất ổn vậy?”
Bỗng nhiên hoàn hồn, Long Nghiên Nghiênmới chuyển sự chú ý sang Nhâm Vũ Tiệp, mấy ngày qua vì cuộc họp mẫu giáo kết thúc muộn, cho nên mới tìm cô cùng về nhà.
“Tôi lo hôm nay gói hoa không tốt lắm,khách hàng có điểm không ưng ý….” Long Nghiên Nghiên chột dạ rủ mắtxuống, quyết định ném Lệnh Quá Dương ra khỏi đầu.
“Chị Nghiên Nghiên có phải đang nghĩ đến vị kia nhiếp ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-my-nhan/52015/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.