Một chiếc xe tải nhỏ đỗ trước công trìnhbằng xi măng đã cũ, cửa xe mở ra, một người con gái tóc ngắn lưng đeo ba lô nhảy xuống, chuyển hành lý từ xe tải ra.
Trên khoang điều khiển, một người đàn ông cường tráng da dẻ ngăm đen lo lắng hỏi: “Nghiên Nghiên, em chắcchắn không cần anh giúp?”
“Không cần! Anh Đỗ, em chỉ có một rương hành lý nhỏ này thôi, lại là tầng năm, không cao, em tự chuyển cũng được.”
“Nhưng mà……”
“Đừng nhưng mà, sắp đến mười giờ rồi, anh không phải muốn đưa gạch đến công trường à? Nếu vì chở em một đoạnđường mà làm trễ thời gian của anh, em sẽ lo lắng bất an lắm, mau đinhanh đi!” …
“Được rồi! Em phải cẩn thận đấy, mộtmình ở nhà trọ cũ nát thế này…..” Ánh mắt anh Đỗ dời về phía nhà trọ cũnát không chịu nổi này, toàn là lo lắng. “Có gì đó không tốt, nhất địnhphải gọi điện thoại cho anh, em mang di động theo chưa? Đã nạp điệnchưa?”
“Làm ơn đi, anh Đỗ, em sắp ba mươirồi, sớm không còn là cô nữ sinh cần anh chăm sóc nữa rồi, hiểu không?Huống hồ……” Đầu cô dòm qua cửa kính xe, tay nắm thành đấm hua hua, “Aidám chọc em, em đánh cho anh bẹp đầu.”
“Em thật…” Anh nhìn mái tóc ngắn củacô đầy yêu thương, con bé này thật là bạo lực, “Nếu chuyển ra rồi, phảichăm sóc mình thật tốt, đừng để anh và Bình Bình lo lắng.”
“Đã biết!” Già rồi mà còn coi cô đứa trẻ chưa trưởng thành, thật là!
Nhìn theo bóng xe của anh Đỗ rời đi, lúc này Long Nghiên Nghiên mới nhấc va ly lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-bien-tieu-my-nhan/52014/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.