Khi Thất Sát đi hết rồi Hồ Điệp mới thở dài, những lời nàng nói ra nghe có vẻ nhẹ nhàng, hơn nữa cuộc nói chuyện này cũng không quá lâu. Tuy nhiên, Hồ Điệp biết sau cuộc nói chuyện phải có chục ngàn sinh mạng nằm xuống. Bản lãnh của mỗi người trong Thất Sát đều rất thâm sâu, có lẽ ngoài Vô Thương hiểu thấu thì chẳng ai tường tận về họ cả.
“Vô Thương ơi Vô Thương, để làm kiêu hùng như ngươi mà phải giết trăm ngàn sinh mạng, ta tình nguyện làm một cô gái bình thường, tình nguyện an nhàn mà sống” Hồ Điệp nhìn vào gian nhà bên trong mà cảm thấy khá sầu não, nàng cũng không lưu lại đây mà quay về phủ đệ của mình.
Một lúc sau, khi Hồ Điệp đã đi hồi lâu. Tại chỗ mà nàng đứng khi nãy xuất hiện một bóng người, hắn cứ thế bất chợt xuất hiện, giống như hắn và thiên địa đã hoà lại làm một nên khi xuất hiện cỏ cây vẫn cứ hiu hiu bay trong gió, mấy chiếc lá rơi vào khu vực của hắn tự nhiên tránh đi.
“Kiêu hùng? Nàng sai rồi, ta là Đại Đế”
…………………
Bạch Kỳ chuẩn bị ra về thì Mai Hoa cho người đưa cho hắn một thẻ bài, đây chính là lệnh bài khách quý của Mai Hoa Đường, chỉ cần có lệnh bài trong tay thì địa vị ngang với ba vị Tài Chủ, Bạch Kỳ tất nhiên nhận ra tâm ý của Mai Hoa, tuy nhiên hắn cũng đã có quyết định của mình.
Bạch Kỳ nhìn ra được sự phức tạp và cả quy mô của kế hoạch này, tuy nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bach-anh/2049668/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.