Chương trước
Chương sau
Hoàn Nhan Tông Bàn và Hoàn Nhan Tông Phụ này vừa mới ăn một quả đắng lớn trong tay Nhạc Phi, trơ mắt nhìn đại quân Nhạc Phi bình yên rời đi, nỗi tức giận này đang lo không có chỗ trút, đúng lúc Cao Ly lao vào mũi thương này. Cao Ly vốn tính toán là cứ đánh một trận vang ầm lên, hiện giờ chủ lực quân Kim đều chạy đi đánh quân Tống rồi, ta ngư ông đắc lợi, nhặt được cái có sẵn, nếu Cao Ly chúng ta chiếm lĩnh Thượng Kinh, cả vành đai Bột Hải, thì thực lực của chúng ta sẽ cùng đại quốc Trung Nguyên phân cao thấp rồi.

Nhưng, thiên hạ đâu có chuyện tiện lợi như vậy.

Lúc này Nhạc Phi sớm đã trở về, mà Nhạc Phi lại dẫn dụ các lộ quân Kim đều tới nơi này, cả đại quân Cần Vương mười lăm vạn, so với nhân số của Hào Xưng Cao Ly còn nhiều hơn mười vạn.

Hai bên đã triển khai một trận đại quyết chiến trên bình nguyên ở phía bắc sông Tống Ngõa.

Kết quả, dưới hai mặt giáp công của Hoàn Nhan Tông Phụ và Hoàn Nhan Tông Bàn, đại quân Cao Ly tan tác, đại quân một trăm ngàn, tan thành tro bụi, gần như là toàn quân bị diệt, quốc vương của bọn họ cũng giống như Triệu Thái Tông năm đó, ngồi xe lừa trốn về nước.

Hoàn Nhan Tông Bàn kia còn không chịu bỏ qua, Cao Ly nhỏ nhoi ngươi, cũng dám nhổ lông trên đầu hổ, đuổi cùng giết tận dọc đường, lại nhất cử đoạt lại Trường Bạch Sơn, vẫn đánh tới bên cạnh sông Áp Lục, khi đang chuẩn bị vượt sông hoàn toàn tiêu diệt Cao Ly, chiến sự Yến Vân truyền đến Thượng Kinh. Lưỡng lộ đại quân Tông Vọng, Tông Hàn toàn quân bị diệt, Tông Hàn bị vạn tiễn xuyên tâm mà chết, còn Tây Hạ đang đại cử phản công, cho nên phía Thượng Kinh lập tức hạ mệnh, sai Tông Bàn ngừng truy kích, về phủ Đại Định trấn thủ, nhất định không thể để cho liên quân Tống - Hạ đột phá đường phòng tuyến phủ Lâm Hoàng, phủ Đại Định, Bình Châu, Cao Ly đã hấp hối rồi, có thể tới tiêu diệt bất cứ lúc nào, trước tiên ngăn cản hai con cọp lớn phía trước kia rồi nói sau.

Lúc này Hoàn Nhan Tông Bàn mới bỏ qua, lại cùng Hoàn Nhan Tông Phụ các lĩnh ba vạn tinh binh chia làm hai đường xuôi nam.

Mà ở phía tây xa xôi, Da Luật Đại Thạch một đời nhân kiệt suất lĩnh dũng sĩ Khiết Đan nhập quan, thế không thể đỡ, nhất cử đã hạ thành Hắc Thủy, và còn tiêu diệt quân Kim ở thành Hắc Thủy, Da Luật Đại Thạch liền dự định lấy thành Hắc Thủy làm căn cứ địa, tiếp tục đông chinh, tuy nhiên vừa mới ra thành Hắc Thủy, đã gặp phải đại quân mười ngàn của Hoàn Nhan Hi Doãn hồi viện. Một bên là quân đội vừa mới chiến bại, một bên là quân đội vừa mới giành được đại thắng, hơn nữa các dũng sĩ Khiết Đan là mang tư tưởng báo thù tới, vừa nhìn thấy Hoàn Nhan Hi Doãn, đó thật là kẻ thù gặp mặt là hết sức đỏ mắt, lúc trước chính là nhà ngươi ra âm mưu quỷ kế, giết chết vô số đồng bào ta, mỗi người đều anh dũng lao lên, lập tức đã đánh bại Hoàn Nhan Hi Doãn.

Hoàn Nhan Hi Doãn người này tương đối âm nhu, đánh không lại thì bỏ chạy, liền bỏ chạy theo hướng đông.

Làm sao Da Luật Đại Thạch chịu buông tha Hoàn Nhan Hi Doãn, suất bộ truy kích.

Đuổi theo suốt hai ngày đêm, mắt thấy đã sắp đuổi kịp Hoàn Nhan Hi Doãn rồi, đột nhiên, phương bắc một đại quân xông tới, cắt đứt bộ đội của Da Luật Đại Thạch, Da Luật Đại Thạch vừa nhìn, không ngờ là nhân mã của bộ lạc thảo nguyên Khắc Liệt.

Kỳ thật nếu lúc ấy Hoàn Nhan Hi Doãn toàn lực hồi viện, chắc có thể đến kịp trước khi Da Luật Đại Thạch đánh hạ thành Hắc Thủy, nhưng gã lại không nóng lòng hồi viện, gã phi ngựa chạy tới bộ lạc Khắc Liệt phía trên Tây Hạ, biểu thị nếu như ngươi xuất binh giúp chúng ta tiêu diệt Da Luật Đại Thạch, Hoàng đế đế quốc Đại Kim chúng ta phong tặng các ngươi Vương hiệu, chính là phong ngươi làm Vương, bởi vì dân tộc thảo nguyên không có một chính thống nào, bình thường đều là dựa vào đại quốc phương bắc, trước kia là Liêu Quốc, bây giờ là Kim Quốc, có được sự tán thành và ủng hộ của đại quốc phương bắc, đối với bọn họ mà nói là điều vô cùng quan trọng, muốn Thành Cát Tư Hãn kia cũng từng nhận sắc phong của Kim Quốc, không chỉ có như thế, Hoàn Nhan Hi Doãn còn hứa đem thành Hắc Thủy bao gồm vàng bạc tài bảo nhân khẩu súc vật bên trong đều tặng cho các ngươi.

Danh hiệu này vẫn chỉ là thứ nhì, thành Hắc Thủy mới là mấu chốt, bởi vì bộ lạc Khắc Liệt này và bộ lạc Nãi Man phía tây là kẻ thù không đội trời chung, nhưng bộ lạc Nãi Man mạnh hơn so với bộ lạc Khắc Liệt, nếu bộ lạc Khắc Liệt chiếm lĩnh thành Hắc Thủy, như vậy thì có thể nắm giữ ưu thế chiến lược đối với bộ lạc Nãi Man, thì có thể trực tiếp xuất binh từ thành Hắc Thủy tiến công bộ lạc Nãi Man, thành Hắc Thủy là một yếu địa chiến lược, cho nên bộ lạc Khắc Liệt đáp ứng Hoàn Nhan Hi Doãn, đồng ý xuất hai vạn tinh binh đi trợ giúp Hoàn Nhan Hi Doãn tiêu diệt Da Luật Đại Thạch.

Song phương liền ước định xong, dẫn dụ Da Luật Đại Thạch đến nơi này, các ngươi phục kích Da Luật Đại Thạch.

Mà Da Luật Đại Thạch này lúc ấy đã bị thù hận làm đầu óc u mê, quên mất Hoàn Nhan Hi Doãn này là một tên mưu ma chước quỷ, cũng không ngờ rằng bộ lạc Khắc Liệt đột nhiên xuất binh, y còn tưởng rằng những bộ lạc Mông Cổ này là hướng về Đại Liêu bon họ, trước đây khi y khi chạy trốn, bộ lạc Khắc Liệt cũng từng trợ giúp y, nhưng Đại Liêu đã đi xa mười mấy năm, ngoại trừ nhân sĩ Khiết Đan, ai còn nhớ Đại Liêu ngươi.

Kết quả, dưới sự phục kích của bộ lạc Khắc Liệt, lại thêm Hoàn Nhan Hi Doãn đánh trả, Da Luật Đại Thạch đại bại mà chạy.

Nhưng Hoàn Nhan Hi Doãn sẽ không buông tha cho Da Luật Đại Thạch, lần này là ta ngăn cản ngươi, lần sau nếu chẳng may không ngăn được, một khi ngươi tiến vào lãnh thổ Đại Kim ta, người Khiết Đan nhất định khởi binh hưởng ứng ngươi, đây còn đáng sợ hơn nhiều so với Đại Tống, cho nên Hoàn Nhan Hi Doãn hạ quyết tâm phải giết chết Da Luật Đại Thạch.

Nhưng, Da Luật Đại Thạch tốt xấu cũng là một đời kiêu hùng, nhớ năm đó bên cạnh y hơn mười người, còn tránh được truy kích của Kim Quốc, và còn đi qua đại lục Á Châu, từ cực đông Á Châu chạy tới cực tây Á Châu, chỉ con đường này đã có thể và đẹp ngang con đường tơ lụa rồi, cho nên nhắc tới bản lĩnh chạy trốn, Da Luật Đại Thạch vẫn thật là không có ai qua được. Hơn nữa lúc trước khi y chạy trốn, đã vô cùng quen thuộc địa hình vùng này.

Hoàn Nhan Hi Doãn cực khổ truy đuổi mười ngày, vẫn không đuổi kịp Da Luật Đại Thạch, gã còn muốn tiếp tục đuổi, nhưng các tướng sĩ bộ lạc Khắc Liệt lại không chịu đuổi theo, Da Luật Đại Thạch này quá biết chạy rồi, ta đây là đuổi người hay là đuổi mặt trời.

Bọn họ không đuổi, Hoàn Nhan Hi Doãn chút nhân mã này đâu dám tiếp tục truy kích nữa, tuy nhiên Hoàn Nhan Hi Doãn cũng tuân thủ lời hứa, đem thành Hắc Thủy tặng cho bộ lạc Khắc Liệt, kỳ thật Hoàn Nhan Hi Doãn có điểm giống như Lý Kỳ, lễ vật tặng ra ngoài đều là đồ mang theo độc.

Kim Quốc tây chinh thất bại, muốn khống chế thành Hắc Thủy đã là điều không thể nào, nhưng thành Hắc Thủy này vốn là trọng trấn của Tây Hạ, vô cùng mấu chốt, cho nên Hoàn Nhan Hi Doãn liệu định Tây Hạ nhất định sẽ cướp lấy thành này, đến lúc đó sẽ phát sinh xung đột với bộ lạc Khắc Liệt, như vậy, có thể giảm bớt thế công của Tây Hạ đối với Kim Quốc. Mà bộ lạc Khắc Liệt căn bản là không rõ thế cục hiện giờ lắm, nếu luận về những âm mưu quỷ kế này, bọn họ đâu là đối thủ của Hoàn Nhan Hi Doãn, vẫn hết sức vui vẻ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.