Đột nhiên, lông mi thật dài của Vương Dao đột nhiên run rẩy, Lý Kỳ không kìm nổi ha hả nói: - Phu nhân, hành động của nàng thật là không thấu triệt rồi, ngay cả giả bộ ngủ cũng giả như vậy.
Vương Dao cũng nhịn không nổi nữa rồi, chậm rãi mở hai mắt ra, một chút ngượng ngùng đỏ ửng từ cổ hiện lên mặt, gắt giọng: - Chàng cứ nhìn ta như vậy làm chi?
Lý Kỳ ha hả nói: - Ta muốn nhìn một chút xem nàng có thể giả bộ bao lâu.
- Ta cũng không phải giả bộ.
Vương Dao lườm hắn một cái, lại nói: - Ai kêu chàng luôn nhìn ta như vậy.
Lý Kỳ nói: - Ta còn tưởng rằng nàng thích ta ngắm nàng, vì vậy mới giả bộ ngủ cơ.
Vương Dao nổi hồng hai gò má, xì nói: - Ai thích để cho chàng ngắm. Nói xong đột nhiên vươn tay, đem mặt Lý Kỳ đẩy sang bên kia, ngoài miệng còn nói: - Ta mới không cần chàng ngắm.
Nhưng chỉ trong khoảnh khắc khẽ vươn tay này, lập tức cảnh xuân lộ ra, bởi vì hiện tại đang giữa mùa hè, nàng chỉ mặc một bộ sa y, trước ngực là một vùng tuyết trắng với một khe sâu, cực kỳ mê người.
Hắc! Cũng dám chủ động động thủ động cước với ta, ta thích. Lý Kỳ lại quay đầu, bàn tay to thần không biết quỷ không hay đẩy sa y ra, đặt lên một đôi ngọc nho to lớn kia, nhẹ nhàng vuốt vuốt.
Vương Dao từ nhỏ điềm tĩnh thanh nhã, nhưng một khi đung phai thằng nhãi này, thật sự là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296328/chuong-1922-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.