Kỳ thật trước kia nàng vẫn luôn vô cùng trung thành với cảm giác của mình, cũng dám yêu dám hận, nhưng về sau phát sinh một loạt bất ngờ, làm cho nàng trở nên làm gì cũng tuân theo lễ pháp, nhưng từ tận trong xương cốt của nàng kỳ thật vẫn là một vị nữ nhân vô cùng dũng cảm.
Lý Kỳ nhẹ nhàng ôm nàng, cười nói: - Nếu là từ vừa mới bắt đầu thì đúng rồi.
Vương Dao sửng sốt. Nghiêng dựa vào trên vai Lý Kỳ, nói: - Đúng vậy a, hết thảy đều là thiên ý.
- Tuy nhiên ta cũng không phải rất đồng ý với lời của nàng.
- Hả?
- Nàng nói ta lượng giải nàng và ủng hộ nàng, ta đây đồng ý, nhưng bao dung lời ấy mà.
Lý sư phó muốn nói lại thôi, ánh mắt liếc ở trước ngực Vương Dao, chỉ thấy hai ngọn căng đầy, thở dài: - Ta cũng muốn, nhưng hữu tâm vô lực a!
Vương Dao nghe được không hiểu ra sao cả. Nhưng khi thấy được ánh mắt thằng nhãi này rơi ở trước ngực mình, nhất thời hiểu được, không khỏi đỏ bừng đầy mặt, một cước dẫm lên mu bàn chân Lý Kỳ.
- Ai ôi!!!!
Lý Kỳ giả bộ bị đau kêu một tiếng. Kỳ thật Vương Dao ngay cả hoa cỏ đều không đành lòng thương tổn, lúc đi đường, ngay cả một đóa hoa cũng không nỡ dẫm lên, huống chi dẫm lên người. Nhưng thật ra Lý sư phó lạt cước diệt hoa, không hề cố kỵ.
- Chàng thật sự là trời sinh hạ lưu bại hoại, một khắc nghiêm chỉnh đều không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296327/chuong-1921-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.