Lý Kỳ ngoảnh lại, dùng ánh mắt dò hỏi nhìn Lưu Vân Hi.
Lưu Vân Hi cười nói: - Cũng không có việc gì hệ trọng. Chính là pê-ni-xi-lin đã điều chế được rồi. Hơn nữa hôm qua còn thành công chữa khỏi cho một lão ăn mày bị nhiễm phong hàn nữa.
Lý Kỳ trầm mặc hồi lâu, đột nhiên vỗ mạnh tay một cái, hứng phấn quát to:
- A!
Hắn kêu lên như vậy làm Phong Nghi Nô hoảng sợ cũng hét lên một tiếng.
- Xin lỗi. Xin lỗi.
Lý Kỳ khẩn trương nhìn qua Phong Nghi Nô. - Không làm cho muội sợ đó chứ?
Phong Nghi Nô nhếch khóe miệng nói: - Thật không biết là ai lỗ mãng, hấp tấp đây!
- Là ta. Là ta.
Lý Kỳ chỉ gật đầu nhận phần sai về mình.
Phong Nghi Nô cười khúc khích nói: - Được rồi. Huynh đừng như vậy. Khiến cho muội xấu hổ quá.
Lý Kỳ cười ngây ngô hai tiếng, đột nhiên quay đầu vẫy tay ngoắc Lưu Vân Hi.
- Gì thế?
Đợi Lưu Vân Hi đi đến trước mặt, Lý Kỳ một tay kéo nàng vào lòng, hung hăng hôn lên bờ môi nàng một cái, nói: - Giỏi cho Tiểu Thập Nương muội, lại dám trêu chọc vi phu. Việc này mà muội còn nói không phải là đại sự, vậy muội nói cho ta nghe thử, việc gì mới là đại sự đây. Nói xong hắn lại khẽ hôn lên trán Thập Nương. Nhu tình nói: - Thập Nương, muội thật là quá vĩ đại rồi. Ta thật lấy làm hãnh diện về muội.
Không thể tưởng được, pê-nê-xi-lin này đến ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296257/chuong-1870-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.