Trong đại trướng.
Mặt Trương Hiến và các đại tướng liên can đều cười nở hoa rồi, hiện giờ không uổng người nào đã thuận lợi tiến nhập mảnh đất bên cạnh Tây Vực, như vậy so với trong tưởng tượng của bọn họ thì thoải mái hơn nhiều.
- Vẫn là Xu Mật Sứ lợi hại, ở ngoài ngàn dặm, cũng có thể liệu sự như thần.
Bạch Mao Phượng ngồi ở trong trướng vải đang tâng bốc Lý Kỳ.
Ngô Giới cười gật gật đầu, người khác khen Nhạc Phi, y nhất định sẽ rất không thích, nhưng khen Lý Kỳ ấy à, nói không dễ nghe thì, y ngay cả tư cách khó chịu cũng không có, dù sao chính y cũng là thủ hạ của Lý Kỳ.
Trang Tường đột nhiên nói:
- Tướng quân, nhớ rõ lúc trước khi Xu Mật Sứ ở Vân Châu, từng dựa vào sông Tang Thiên mà đoạt được huyện Hồn Nguyên trong tay Hoàn Nhan Tông Hàn, tướng quân sao không noi theo, thừa cơ hội này đem đất đai vùng phía đông sông này nhập vào bản đồ Đại Tống ta.
Ngô Giới ừ một tiếng, nói: - Tin tưởng Xu Mật Sứ cũng là ý này, vậy hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Trang Tường cười nói: - Chúng ta vẫn luôn bị vây ở thế bị động, là đánh hay là hòa còn phải xem quân Kim, bọn chúng thích thì chiến, chúng ta chỉ cần yên lặng theo dõi kỳ biến, dù sao nhàn rỗi thì cũng nhàn rỗi, chúng ta thừa dịp này thị sát dân tình, vì dân chúng địa phương làm một vài việc, để làm bước đệm cho thống trị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296103/chuong-1772-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.