Chẳng bao lâu sau, Phong Nghi Nô mềm mại ngã vào lòng Lý kỳ, hơi thở như lan, một tay đột nhiên bắt lấy bàn tay đang chuẩn bị nam hạ, cầu xin tha thứ nói: - Phu quân, muội van huynh, các nàng Quý Hồng Nô còn đang đợi huynh. Nếu ra ngoài chậm trễ, các nàng chắc chắn sẽ cười muội đó, cùng lắm thì, cùng lắm thì, đêm nay muội bồi huynh.
Vậy cũng đúng, ở ngoài vẫn còn mấy vị phu nhân đang đợi, hơn nữa ta đã khiến các nàng lo lắng lâu như vậy, lúc này vẫn nên thành thật một chút. Ý Kỳ cười vô liêm sỉ nói: - Nương từ, câu này của muội có ý gì, vi phu chỉ tắm rửa mà thôi, muội nghĩ nhiều rồi, ai ui, tắm rửa cũng nhéo à!
- Nhéo chết huynh mới tốt.
Phong Nghi Nô xì một tiếng, cầm khăn cẩn thận giúp Lý Kỳ lau người, kia run động, chẳng phải là ngực đẩy hơn cả ngực đẩy à!
Hai tay Lý Kỳ khoác lên thùng gỗ, ngửa đầu, hưởng thụ mỹ nhân phục vụ, niềm vui trong đó không thể nào nói với người ngoài nha.
- Phu quân?
- Ừ?
Phong Nghi Nô khẽ cắn môi dưới, đột nhiên dán vào trước ngực Lý kỳ, đôi mắt đẹp chớp chớp.
Lý Kỳ hơi sửng sốt, trong lòng thoải mái, ngoài miệng lại nói:
- Có chuyện xin huynh.
Phong Nghi Nô đỏ mặt, khẽ gật đầu.
Lý Kỳ ho một tiếng nói: - Vậy thì phải xem thành ý của muội thế nào.
- Phu quân?
Phong Nghi Nô hờn dỗi một tiếng, nhẹ nhàng vặn vẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296046/chuong-1738-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.