Gió biển vù vù, chỉ thấy ánh lửa yếu ớt nơi xa chiếu đến, trên bãi biển không một bóng người, Lý Kỳ cầm chăn đệm, nhấc đôi chân run rẩy, đầu lưỡi run lên nói: - Cái nàythời cổ đại này hẳn sẽ không có ma quỷ đâu.
Ngồi xếp bằng trên bãi cát, lấy chăn bao lấy toàn thân, nhìn về bóng đen phía trước, cả người không ngừng run rẩy, mang theo tiếng khóc nói: - Ta con mẹ nó muốn về nha.
- Phu quân.
Trong trướng lại truyền đến tiếng kêu to lần nữa, nhưng lần này lại là tiếng của Lưu Vân Hi.
- Có.
Lý Kỳ lập tức nhảy lên, kéo ổ chăn chạy đến. Nếu không phải kiêng kỵ thanh đoản kiếm gác trên cửa thì phỏng chừng hắn đã xông vào từ sớm rồi.
Lưu Vân Hi nói: - Bên ngoài trời lạnh, huynh nên vào trong ngủ đi.
- Việc nàykhông tốt lắm đâu, nam nữ thụ thụ bất thân.
Tuy là nói thế, nhưng còn chưa dứt lời, Lý Kỳ liền roạt roạt đi vào, động tác cực kỳ nhanh chóng.
Chỉ thấy Triệu Tinh Yến, Lưu Vân Hi đều ăn mặc chỉnh tề ngồi trên chăn đệm, mỉm cười nhìn hắn.
Lý Kỳ da mặt cực dày không khỏi đỏ cả mặt, được tiện nghi còn khoe mẽ nói: - Hai vị mỹ nữ có phải sợ không, vì vậy gọi phu quân ta vào đây. Các muội yên tâm, có phu quân ta đây, yêu ma quỷ quái gì đó đều không dám tới gần các muội.
Lưu Vân Hi lườm hắn một cái, nói: - Phu quân, sau này đừng giở trò nữa, bằng không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3296010/chuong-1712-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.