Tông Trạch bị hai vị tiểu bối này nói tới mức đỏ bừng mặt lên, liền khoát tay nói: - Công đầu gì chứ? Thực không dám giấu, ta cũng là may mắn mà biết được, hơn nữa còn bị hù cho mấy đêm không thể ngủ được, may mà Hàn Ngũ ở đây, con người này càng già càng nhát gan.
Hàn Thế Trung bật cười ha hả nói: - Muốn ta nói à, vẫn là Xu Mật Sứ có dự kiến trước rồi.
Sao lại chuyển sang mình rồi chứ. Lý Kỳ liền nói: - Ta có dự đoán trước gì chứ? Kỳ thực chuyện này thiệt thòi cho Chủng công đã nhắc nhở rồi, ta kỳ thực không có tính tới, Kim quốc lại ra tay nhanh như vậy.
Vừa nghe thấy Chủng Sư Đạo, Tông Trạch không khỏi cảm thán nói:
- Chủng công về hưu rồi, chính là tổn thất lớn của Đại Tống ta.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều lắc đầu thở dài.
Lát sau, Tông Trạch bỗng nhớ ra điều gì đó, liền nói: - Đúng rồi, nghe nói quân Kim không phải là rút quân, mà là chuyển đường tây chinh.
Lý Kỳ liền gật đầu.
Tông Trạch nhíu chặt mày, nói: - Quân Kim tây chinh, chúng ta cũng không thể lơ là được, cố gắng gây uy hiếp lớn cho chúng ta đây mà.
Lý Kỳ nói: - Tông Tri phủ là lo lắng quân Kim tây chinh lần này là muốn vu hồi tới phía nam?
Tông Trạch kinh ngạc nói: - Hóa ra Xu Mật Sứ sớm đã nghĩ tới rồi.
Lý Kỳ lắc đầu nói: - Không phải ta nghĩ tới, mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295995/chuong-1702-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.