Tần phu nhân hỏi: - Vì sao phải đợi năm ngày?
- Ta được nghỉ nha.
Lý Kỳ cười hì hì nói: - Chẳng lẽ cô muốn mỗi ngày đều được hẹn hò với ta ư, vậy thì cô thật sự là quá tham lam rồi.
Tần phu nhân đỏ mặt mắng: - Hẹn hò gì chứ, nói hươu nói vượn, ta là ---.
Lý Kỳ giành nói trước: - Ta biết là cô hướng về những người nghèo này, chỉ thuận tiện đi cùng ta thôi.
- Ngươi biết thế là được rồi.
Như vậy cũng không tệ! Lý Kỳ cũng coi như nghĩ thông suốt rồi, hắn nói: - Vậy được rồi, quyết định thế nha.
Sau khi đưa Tần phu nhân về đến nhà, trời đã tối rồi, Lý Kỳ cũng không trở về nhà, mà là đi đến Biện Hà.
- Xuyyyyyy ---!
Mã Kiều đột nhiên dừng xe ngựa lại, nói: - Xu Mật Sứ, người đến.
Lý Kỳ bảo: - Để cho ông ta đi lên nói chuyện.
Chỉ chốc lát sau, có một người tiến vào trong xe ngựa, người đó lập tức hành lễ; - Tiểu nhân Dư Trang tham kiến đại nhân.
Lý Kỳ cười ha ha nói: - Dư Trang, ha ha, vậy mới tốt chứ, hôm này toàn nhờ vào ngươi thì ta mới không bị mất mặt, tốt lắm, ngồi đi.
Người này đúng là ông chú quét rác ở Thu Phong phường.
- Đa tạ đại nhân.
Dư Trang lại chắp tay cung kính, sau đó mới ngồi xuống.
Lý Kỳ nói: - Tên nhãi ngươi ẩn úp đích xác đủ sâu đấy, ta đều suýt chút nữa thì bị ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295976/chuong-1693-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.