Lý Kỳ vừa nghe vậy, nhất thời ghen tuông mọc lan tràn a. Nói:
- Hoá ra là cô trách ta làm hỏng chuyện tốt của cô, vậy cô sớm nói a, Mã Kiều, ngươi gọi Tiêu đồ chơi kia lại đây, thuận tiện bảo Túy Tiên Cư bày một bàn bữa tối với nến, đông chủ này muốn tương thân rồi.
Tần phu nhân gấp đến độ dậm chân nói:
- Ta nói như vậy lúc nào chứ, ngươi người này luôn thích cắt câu lấy nghĩa, già mồm át lẽ phải.
Lý Kỳ lập tức nói:
- Vậy cô có ý gì?
Tần phu nhân thở dài, nói:
- Thì chỉ cần trả lời người ta là được. Không đáng như thế.
Lý Kỳ cau mày nói:
- Nhưng bọn họ rõ ràng đối với cô ôm ý đồ bất lương, ta đáp ứng Vương di phải bảo vệ cô.
- Ngươi lại nữa rồi.
Tần phu nhân liếc trắng Lý Kỳ một cái, trên mặt hiện ra một tia đỏ ửng, nói:
- Có mấy lời nói cẩn thận. Bọn họ cũng sẽ rõ, không cần phải người gây sự.
Lý Kỳ chậc chậc hai tiếng, nói:
- Nhìn không ra Tam nương cô rất có kinh nghiệm nha.
Ninh thị thổi phù một tiếng, cười nói:
- Xu Mật Sứ lời ấy sai rồi. Tam nương trong phương diện này thực không có kinh nghiệm gì.
Lý Kỳ vội vàng được thể lấn tới lên, dò hỏi:
- Không có khả năng nha, Tam nương nàng tài mạo song toàn, gia thế hiển hách, lại thường xuyên đến nơi này chơi, không đạo lý những nam nhân kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295968/chuong-1687-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.