Phủ Thái sư.
- Ha ha!
Thái Kinh ngồi ở trên ghế, vuốt râu cười to, cực kỳ vui sướng:
- Lý Kỳ, lão phu xem như phục ngươi rồi, một thợ thủ công nho nhỏ từ chức thôi, không ngờ lại dẫn đến vấn đề trọng đại như vậy, lão phu tuy rằng không được nhìn tận mắt, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra được, đến cuối cùng Tần Cối khẳng định là hối hận xanh cả ruột, ta nghĩ nếu y sớm biết ngươi muốn thay đổi khoa khảo, vậy thì đừng nói một tiến sĩ nho nhỏ, cho dù ngươi muốn cho Ngu Doãn Văn làm Trạng nguyên thì y cũng sẽ giơ cả hai tay tán thành.
Lý Kỳ nhẹ nhàng cười, nói:
- Thái sư quá khen, làm việc chung quy là phải có lý lẽ có chứng cứ, chỉ dựa vào nói miệng thì có thể có bao nhiêu sức thuyết phục được.
Bạch Thì Trung cười ha ha nói:
- Thái sư, ngài còn không biết tiểu tử này sao, trước kia hắn cũng không phải hay làm thế à, đầu tiên là tùy tiện tìm một số việc nhìn như chẳng có chút quan hệ nào ra khiến cho mọi người lẫn lộn tai mắt, đợi đến khi mọi người đều nghe đến buồn ngủ thì hắn mới nhân cơ hội đưa ra ý nghĩ của chính mình, đánh cho đối phương trở tay không kịp.
Đổ mồ hôi! Không ngờ rằng cha vợ lại hiểu rõ ta như vậy. Trên mặt Lý Kỳ hơi có chút xấu hổ, nói:
- Cha vợ, cũng không thể nói thế được, từ xưa ta nói chuyện tất cả mọi người đều thích nghe, buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295919/chuong-1653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.