Lý Kỳ nghiêm túc nói:
- Nói đến việc hại người, cô so với ta thật vẫn còn kém xa, cha mẹ ta ngậm đắng nuốt cay đem ta bồi dưỡng thành tài, nhưng ta nhưng bây giờ không thể ở bên cạnh bọn họ tận hiếu. Thái thượng hoàng, Thái Thái sư, Cao thái úy, bao gồm Triệu Hoàn, bọn họ đối với ta đều xem như ân trọng như núi, nhưng ta lại bức bách bọn họ đến chức quan cũng mất, Thất Nương đối với ta tình thâm ý trọng, nhưng ta thiếu chút nữa làm hại chết tính mạng phụ thân nàng, còn có Vương Phủ, đám người Lý Bang Ngạn ta đối với bọn họ đều là chém tận giết tuyệt, lại thêm lần nam chinh này, cũng là ta một tay thúc đẩy, những binh lính hy sinh. Đều nên là quy trên đầu ta, người ta làm hại còn thiếu sao? Còn nữa chính là cô, thực ra dẫn đến hết thảy chuyện này đều là vì ta, là ta hại cô bị người mắng, là ta làm hại cô bị người trong thiên hạ phỉ nhổ, cô phải hiểu được sự vui mừng của mỗi người nhất định được tạo ra trên sự thống khổ của người khác, sự vui vẻ của những tên đề bảng vàng là xây dựng trên những người rớt bảng, cô vui vẻ những người hận cô khẳng định sẽ đau khổ, ngay cả phật cũng có người oán trách.
Huống chi chúng ta những người phàm tục này, đây chính là định luật.So với ta, cô thật đã từng hại người nào chưa? Cô chưa từng hại qua bất cứ người nào, những thứ này đều là do người khác lấy tội nghiệt trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295805/chuong-1575-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.