Dừng lại một chút, y mới lên tiếng nói:
- Ta hy vọng Xu Mật Sứ có thể ra tay tương trợ.
Thật đúng là con người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Triệu Tinh Yến vừa nghe thấy thế, trong mắt bỗng hiện lên ánh mắt vui mừng.
Ha ha! Cuối cùng cũng tới cầu xin ta rồi, ta đã bố trí cục diện này cũng không dễ dàng gì, cũng nên là lúc ta thu hoạch rồi. Lý Kỳ lập tức giữ vững tinh thần, nói:
- Đại Lý vương khách khí rồi, người khác ta không dám nói, nhưng nếu Đại Lý vương cần Lý Kỳ ta, dù là chuyện gì ta cũng không dám nói hai lời. Đương nhiên, cục diện này các nhân ta, nếu liên lụy tới chuyện công, dù sao phía trên ta còn có Hoàng thượng, nhất định phải lượng sức mà làm, cũng xin Đại Lý vương lượng thứ.
Lời này nói ra vô cùng sảng khoái, cũng đủ nể mặt Đoàn Chính Nghiêm rồi. Nhưng trên thực tế, không phải nói như vậy, Đoàn Chính Nghiêm đường đường là vua một nước, về phương diện cá nhân còn phải tới cầu xin Lý Kỳ.
- Chuyện này ta cũng hiểu.
Đoàn Chính Nghiêm thăm dò nói:
- Nói vậy Xu Mật Sứ cũng biết hiện giờ đám người Diêu Kha Long, Bạch Mao Phượng đều mong muốn có thể gặp Xu Mật Sứ một lần. Nguyên nhân trong đó ta cũng không nói nhiều nữa, ta hy vọng Xu Mật Sứ có thể giúp ta khuyên giải đám người Diêu Kha Long.
- Chuyện này ….
Lý Kỳ khó xử nói:
- Nếu ta ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295755/chuong-1546-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.