- Trương Bá Ngọc bái kiến Xu Mật Sứ.
- Miễn lễ.
Lý Kỳ thấy Trương Bá Ngọc trước mặt, trên mặt có chút buồn bực. Từ sau khi vào hoàng cung này, hắn không một ngày thanh tịnh, cho dù là đang ăn cơm, hay là đang ngủ đều bị quấy rầy. Lúc này, hắn vừa mới chuẩn bị ăn cơm trưa, Trương Bá Ngọc lại tới. Điều này khiến cho Lý Kỳ vô cùng chú ý tới chất lượng cuộc sống, cảm thấy buồn bực vô cùng.
Làm quan khó thật!
Muốn làm một vị quan tốt, khó càng thêm khó.
- Có chuyện gì?
Lý Kỳ chỉ có thể buông đũa xuống, bởi vì hắn thấy tinh thần của Trương Bá Ngọc đã thấy chuyện này chắc chắn không phải chuyện nhỏ rồi.
Quả nhiên là vậy, sắc mặt Trương Bá Ngọc ngưng trọng nói:
- Vừa rồi phương nam truyền tin tới, Chiêm Thành quốc bỗng nhiên đóng quân biên giới.
- Hả?
Lý Kỳ trừng mắt đảo đảo vài cái, giỏi thật, không cần ta lên tiếng đã tự giác như vậy rồi. Điều này khó trách chính là cái gọi là ăn ý, lại hỏi:
- Có thể khai chiến chứ?
Trương Bá Ngọc nói:
- Hiện tại thì chưa, nhưng nghe nói vô cùng bất lợi với quân đội phía nam của chúng ta. Chiêm Thành quốc rõ ràng là muốn đục nước béo cò, muốn cướp lại Ma Lệnh, Bố Chính.
- Còn chưa đánh à?
Lý Kỳ gãi đầu, dường như còn có chút bất mãn.
Trương Bá Ngọc hiếu kỳ nói:
- Xu Mật Sứ hy vọng khai chiến sao?
- Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295754/chuong-1546-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.