Nhưng Mã Kiều thằng này lại cảm thấy lời của Quái Cửu Lang này vô cùng có đạo lý, không khỏi nói: - Nói rất hay! Hai người yêu nhau, vừa không thương thiên hại lí, lại không phải bại hoại đạo đức, làm sao phải giấu giấu giếm giếm, nam tử hán đại trượng phu, yêu tất nhiên cũng phải yêu cho quang minh lỗi lạc.
Đây thật không phải là y cố ý khoe khoang, y vốn là cũng làm như vậy đấy, cho tới bây giờ y không hề che dấu tình yêu đối với Lỗ Mỹ Mỹ.
Hoắc Nam Hi, Hồ Bắc Khánh, bao gồm Lý Kỳ. Đều thiếu chút nữa cười sặc sụa đi ra, thật đúng là núi cao còn có núi cao hơn.
Nhưng lời này lại đúng với khẩu vị của Quái Cửu Lang vô cùng, ha ha nói:
- Nói rất hay, nào, hai ta uống một chén.
Mã Kiều mắt nhìn chén rượu này, hơi hơi nhíu mày.
Quái Cửu Lang nhìn ở trong mắt, hiếu kỳ nói: - Vị Mã tiểu ca này, ngươi chớ không phải là ghét bỏ rượu của ta đó chứ?
- Ta là người tùy tiện vô cùng, chỉ cần là rượu là được, chỉ có điều chén rượu này hơi nhỏ chút, uống chưa đủ nghiền.
Quái Cửu Lang bật cười ha hả, nói: - Lão phu đời này uống rượu khó gặp địch thủ, hôm nay nhất định phải uống thoải mái một chút. Nói xong lão liền hơi ngoái đầu về hướng Doãn thị.
Doãn thị lập tức đứng dậy đi ra bên ngoài cầm hai cái chén lớn lại, còn cầm một vò rượu nữa đến.
Lý Kỳ thấy Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295645/chuong-1479-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.