Trên sân đá cầu Túy Tiên Sơn Trang.
- Ai ôi---!
Bịch!
Chỉ thấy Hồng Thiên Cửu một cú vồ ếch, ngã bổ nhào xuống đất, y quay phắt đầu lại, căm hận nhìn Lý Kỳ, trong mắt rưng rưng lệ, tủi thân nói: - Lý đại ca, huynh chơi xấu quá đó, tranh không được, lại giẫm lên gót chân ta.
Lý Kỳ giẫm một chân lên quả cầu, cười ha hả nói: - Tiểu Cửu, ngươi lẽ nào còn chưa hiểu, ta đang dạy ngươi chơi đá cầu đó. Nói rồi quay sang Mã Kiều hô lớn:
- Mã Kiều, đến lượt ngươi đó.
Mã Kiều chẳng buồn quan tâm đến hắn, lững tha lững thững đi lên phía trước.
Sài Thông được giao nhiệm vụ phòng thủ Mã Kiều, vốn cho rằng Mã Kiều sẽ ra sức xông tới, đang chuẩn bị tăng tốc, ai ngờ Mã Kiều lại đi bộ chậm rì rì. Nói về khả năng ra vẻ tinh tướng thì Sài Thông chẳng sợ ai, liền đi còn chậm hơn cả Mã Kiều.
Mẹ kiếp! Vào lúc này, tiền đạo chẳng phải là đều sẽ bùng nổ sao, hai thằng nhãi giả ngây kia, được, ta cho các ngươi giả. Lý Kỳ đảo con ngươi, chân phải giơ về phía sau lấy đà, nói: - Xem cú mãnh hổ sút gôn của ta đây.
Đối với dân 8x thì Subasa chẳng có gì lạ lẫm.
Bịch!
Một cú đá mạnh hết cỡ của hắn, chỉ thấy quả cầu như đạn pháo bay thẳng lên phía trước.
Thấy quả cầu đã bay qua đầu, Mã Kiều còn tranh thủ vuốt mấy sợi tóc trước trán, Sài Thông thì đương nhiên cũng không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295577/chuong-1436-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.