Trương Hiến đứng ở phía sau, nhìn những tù binh kia. Tuy nói như vậy, nhưng nếu ai bỏ đi thì nhất định khó lòng thoát chết.
Tuy rằng những tù binh này đều là quân đội Cao thị, nhưng bọn họ cũng chỉ vì một miếng cơm thôi, bọn họ không thể nào ai ai cũng là thân tín của Cao thị được. Cao thị muốn lung lạc cũng lung lạc tướng lĩnh, sẽ không lung lạc binh lính.
Ở thời này cũng không thịnh hành nói nghĩa khí, nói trung thành, đánh giặc cho ai mà không phải đánh, huống hồ chúng ta đánh cho Hoàng thượng, danh chính ngôn thuận. Mặt khác, tuy Đoàn Chính Nghiêm không có thực quyền, nhưng cần chính yêu dân, con dân Đại Lý ai ai cũng biết.
Những tù binh này không suy xét quá lâu thì đã quỳ xuống, tỏ ý nguyện ý quy thuận Đoàn Chính Nghiêm, thảo phạt ác tặc Cao thị.
- Tướng quân, chúc mừng, chúc mừng nha!
Một quan tiên phong đột nhiên chạy đến trước mặt Trương Hiến, vẻ mặt rõ ràng vô cùng hưng phấn.
Trương Hiến hiếu kỳ nói: - Vui mừng ở đâu ra?
- Hóa ra người bị tướng quân bắn giết vừa rồi chính là tộc đệ của Cao Bình trấn thủ trấn Thành Kỷ, tên là Cao Sơn. Nghe nói người này cũng là một mãnh tướng dưới tay Cao thị, hơn nữa chúng ta lấy được một lá thư hàm từ trên người của gã. Đúng như Ngô soái dự đoán, bọn họ đang chạy đến cứu viện phủ Kiến Xương, không chỉ như vậy, trong thư còn thấp thoáng tiết lộ, trấn Thành Kỷ không có được bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295561/chuong-1427-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.