Trong thoáng chốc, chỉ thấy "Khâu Xử Cơ" kia ôm bụng quỳ xuống đất.
Cao Nha nội thấy bản thân mình hai chân lơ lửng trên không, vẻ mặt có chút mờ mịt. Mã Kiều khẽ gật đầu, rất có phong phạm nhất đại tông sư mà nói: - Nha nội, xem ra gần đầy ngài tiến bộ rất lớn nha, cước này đá thật sự rất đẹp.
Cao Nha nội vui vẻ nói: - Thật không? Ha ha, Mã Kiều, không giấu gì ngươi, ta luôn luyện tập theo chiêu thức mà ngươi dạy ta, chưa bao giờ bỏ dở.
Hai tên ngu xuẩn này, Lý Kỳ bị bỏ quên trợn trắng mắt, tức giận nói: - Này này này, Nha nội, tốt xấu gì ngươi cũng đợi người ta đánh ngươi rồi hãy đá nha, thật sự không chuyên nghiệp mà.
Cao Nha nội tỏ vẻ buồn bực, nói: - Ngươi cũng không trách ta được nha, ta thấy thằng nhãi này dám động thủ với ta, thì nhịn không được, bằng không thì làm lại lần nữa.
"Khâu Xử Cơ" kia nghe thấy thì lập tức ngất đi.
Lý Kỳ thấy thằng nhãi kia nằm trên đất mà mí mắt còn run run, thì biết chắc là giả bộ rồi, cười thầm, diễn xuất của thằng nhãi này thật sự khá tốt nha, lại nói với Cao Nha nội: - Nhìn đi, nhìn đi, bây giờ ngươi biết tại sao ta phản đối rồi đó.
- Không biết.
Lý Kỳ trợn trắng mắt, thành khẩn nói:
- Nha nội, kỹ năng diễn xuất của ngươi thì không có gì để nói
Cao Nha nội gật đầu nói: - Ta biết như vậy.
Có thể biết xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295477/chuong-1371-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.