Lý Kỳ đi theo tên tùy tùng kia, tới phòng của Triệu Giai, lúc đó, Triệu Giai đang một mình đứng bên cửa sổ thưởng nguyệt.
“Vãi! Sao cứ phải tự biến mình thành kẻ kẻ cô độc vậy chứ, hà tất phải khổ thế, ông già ngươi về mặt này làm ngon hơn ngươi nhiều, lần nào chẳng trái ôm phải vịn, tiền hô hậu ủng”. Lý Kỳ hành lễ nói:
- Vi thần tham kiến hoàng thượng.
Triệu Giai quay người lại, cười nói:
- Chúc mừng ngươi tỉ thí thắng cuộc.
- Đa tạ, đa tạ!
Triệu Giai nói:
- Ta nghe nói quá trình tỉ thí rất là hấp dẫn, chỉ tiếc là không đến để tận mắt chứng kiến được, nhưng ta đã nếm thử hai món ngươi làm, món “Thiên thủ quan âm” của ngươi rõ ràng là cao hơn một bậc, xem ra, trên đời này muốn kiếm được kẻ chiến thắng được Kim đao trù vương trong lĩnh vực nấu nướng, đúng là điều không thể.
Lý Kỳ cười nói:
- Nghe có vẻ như Hoàng thượng muốn thấy thần thua?
Triệu Giai trầm ngâm giây lát, rồi nói một cách chân thành:
- Cũng không thể nói là như vậy, chỉ có điều lúc nào người chiến thắng cũng là ngươi, thực ra là quá nhàm chán. Kỳ thực mà nói, Trương nương tử tay nghề bếp núc đã đã rất là cao thủ rồi, chỉ tiếc là so với ngươi thì vẫn cứ kém hơn một chút, chỉ một chút vậy thôi, cũng đã là rất khó mà vượt qua rồi.
Lý Kỳ cười ha hả nói:
- Hoàng thượng không cần lo lắng chuyện đó, thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295444/chuong-1350-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.