Không phải hào thổ, không phải phú thương, không phải vương công quý tộc hô lên ba nghìn quan, mà là một tiểu tử nghèo Trần A Nam!
Điều này thực sự khiến cho người ta mở rộng tầm mắt. Nội dung của vở kịch có thể gọi là quanh co!
Tất cả mọi người đều thấy Trần A Nam ngay cả một mảnh đất con con cũng không có, mà chỉ có thể đứng bên cạnh, đó là một sự đột phá phi thường.
Điều này thực sự là thế nào?
Mọi người đều ngẩng đầu lên với một dấu hỏi lớn.
Cao Nha Nội càng không dám tin vào tai mình, chỉ Trần A Nam nói:
- A Nam, vừa rồi … vừa rồi giá đó hô thật sao?
Mặc dù Trần A Nam to gan, nhưng lúc này không khỏi vã mồ hôi hột, vất vả gật đầu.
- Tiểu tử ngươi có bị điên không?
Cao Nha Nội rít lên.
Đây là tình huống thần mà à!
Người mơ hồ nhất trong đó chính là Lý Kỳ. Hắn hiểu rất rõ Trần A Nam. Y có nhiều tiền như vậy không, thì không cần nói tới. Quan trọng là Trần A Nam vẫn luôn rất nghe lời hắn, cũng không thể làm ra chuyện hồ đồ gì, sao có thể lớn tiếng ở đây như vậy?
Rõ ràng chuyện này rất kỳ quái. Nhưng Lý Kỳ lúc này cũng không muốn nghĩ nhiều tới những chuyện đó, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Trần A Nam, khẩn trương nói:
- Xin lỗi, thật sự xin lỗi, tiểu tử đó uống nhiều rồi, chạy tới đây nói năng linh tinh. Mã Kiều, ngươi mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-tong-phong-luu/3295441/chuong-1348-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.